- Sáng tác mới
Cho đi là nhận lại Đôi khi được nhiều hơn! Bao nhiêu coi là đủ Dành cho lòng biết ơn? Nói chi lời xin lỗi Hay cầu mong thứ tha Đã mấy ai tự hỏi Vì sao khó phát ra?...
Hình ảnh này chỉ còn trong quá khứ khi chúng tôi ở lứa tuổi thiếu nhi. Ngày ấy bánh kẹo hãn hữu, mậu dịch có bánh quy Hương Thảo và kẹo Hải Châu là nhất, rồi mới đến kẹo sữa, kẹo chanh....
Sáng nay theo Mẹ ra vườn Bao nhiêu kỷ niệm thân thương ùa về Ngày xưa gánh lúa triền đê Vết chân của Mẹ đường về của Con Cải già, Mẹ muối dưa ngon Cong tương Mẹ ủ đủ giòn nắng trưa...
Bạn hy vọng thời gian Sẽ chữa lành mọi thứ? Kỳ thực thật gian nan Không tin, bạn hãy thử! Nên học từ đâu đó Một mẹo chữa rất linh!...
Dương Lễ bảo em nói dối chửa có chồng Rồi tìm gặp bạn chàng để thay chàng nuôi bạn Em cầm nói ấy ra đi … Quán nghinh hương là gì? Châu Long em là gì ba thu ấy Em sống cho chàng, vì chàng hết thảy...
Việc tìm ra được người chỉ cần có Bạn, chẳng mong cầu gì hơn quả thật là tuyệt vời biết bao nhiêu! 당신의 존재 그 이상을 바라지 않는 사람을 발견하는 일은 얼마나 아름다운가!...
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Tôi không sinh ra ở miền biển, có lẽ vì vậy mà biển luôn là điều hấp dẫn nhất trong tôi. Lần đầu tiên tôi được ra biển là chuyến đi thực tế ở Đồng Châu (Tiền Hải) của lớp Bồi dưỡng sáng tác thơ văn cho thiếu nhi do Hội VHNT Thái Bình tổ chức, sau đó là đi thăm Vịnh Hạ Long....
Thành phố Kisinhop cũng có một nơi tựa như Mong-Mac đối với Paris, hay Arbat đối với Matxcova, dốc Andreevski đối với Kiev. Đó là một công viên nhỏ, nằm giữa nhà hát Thính phòng và Nhà hát Kịch mang tên nhà thơ nổi tiếng của...
Người Mẹ ấy Chưa già lắm Mái tóc đã thưa dần Hai đuôi mắt nét hoa văn dằng dịt. một sớm mùa thu hai mươi năm về trước Mẹ sinh đứa con trai Chưa xa lắm - Sớm nay Mẹ không muốn nói nhiều về khoảng giữa Người tiễn con ra chiến trường sớm nay cũng chính là mẹ đó....
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ…Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông !...
Chiều nay, mở điện thoại xem lại những hình ảnh của đại gia đình mình, con lại thấy nhớ bố vô cùng! Con mới hiểu. Có những thứ thời gian đã qua đi là vĩnh viễn mất đi... Ở lại, có chăng, chỉ còn là những ký ức và hoài niệm...!...
Chao ôi! Liên tiếp Hội nghị này tới Hội nghị khác! Công việc nó phải thế! Dạy học, dự họp, hội nghị…và cả gặp nhau cũng trực tuyến! Liên miên - vì cái con Covid-19 nó hoành hành mà…...
Sự khác biệt lớn nhất Giữa tiền và thời gian Đó là bạn luôn biết Mình có bao nhiêu tiền Chẳng bao giờ biết mình...
Từ duyên nợ với nàng thơ bao giờ cũng tỉnh, bao giờ cũng say em xinh, em đẹp dường này hình như thỉnh thoảng tôi hay bỏ nhà nỗi buồn trong mắt người ta tôi giong bão tố phong ba về mình...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Cười lên! Buồn cũng sẽ qua Bao nhiêu thù ghét, xót xa cũng mờ... Giọt chiều thả xuống mộng mơ Một làn gió mỏng hững hờ mây bay Cho tan hiu quạnh đời này...
Con đi nhé mệ ơi Xe đón nơi đầu ngõ Bao niềm thương nỗi nhớ Con gửi lại quê nhà Hôm nay phải rời xa Hẹn về ngày gần nhất...
Chỉ có nghĩa là một tôi hạt vàng của mẹ cái chùm mây be bé dáng khô gầy đời mẹ cầm che như hạt muối tôi đi vẫn là một giữa vô bờ biển trắng vẫn là một giữa đời tôi khôn lớn một lỗi lầm...
Thân mến gửi cô Đoan Thi Tôi xin giới thiệu tí ti về mình: Tôi tên là Lục Tiểu Linh (*) Tiến sỹ y học về ngành nhãn khoa Kỹ sư kiến trúc cửa nhà Thạc sỹ điện tử Bách khoa thực hành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!