- Sáng tác mới
Hai chú dê qua một chiếc cầu Giữa chừng cầu hẹp chẳng nhường nhau Đôi bên tranh chấp đòi đi trước Rốt cục cả hai rớt vực sâu...
Cuối năm 1970 khi ấy tôi 4 tuổi. Bố tôi sau một trận bệnh nặng(sau này khi học ngành Y tôi nghĩ đó là do viêm gan A, bố đi an dưỡng 2 tháng rồi nghỉ hưu sớm khi mới 57 tuổi....
Bà ơi! Con rất yêu bà Chẳng bao giờ muốn bà già thế đâu! Trán đừng hằn những vết sâu Khóe mắt đừng vạch dấu nhàu chân chim
Bà cười, cả lúc lặng im...
Cò Câm cùng một lứa với Cò Bé. Không nói được nhưng nó rất sáng dạ nhanh trí. Không đi học nhưng đầu óc chẳng kém đứa nào. Trừ khi ở trường còn ở đâu có lũ trẻ là ở đó có Cò Câm. To con lớn tuổi hơn cả bọn nhưng Cò Câm...
…Em xin đừng trách rằng thời gian nghiệt ngã hoa có phai màu thì quả mới sinh sôi đừng kêu than là số phận cuộc đời chưa kịp trẻ đã sang thời cỏ úa......
Tháng quốc tế Thiếu nhi chẳng biết viết cái gì gom câu thơ rơi vãi cặn đáy ly còn lại bạn bè đã bỏ quên, ố kính mắt tăng lên nhìn rõ mình xương khớp...
Bỗng dưng nhớ đến một người . Cồn cào… muốn gọi thành lời tên nhau... Năm qua mau tháng qua mau Nỗi đau xưa đã lặn sâu… đã lành....
Giác giả vô xỉ (tiếng Hàn 각자무치 tiếng Hán 角者無齒 - giác giả vô xỉ). Ở đây, giác - sừng, giả - người, vô - không có, xỉ - răng. Nghĩa đen câu này là kẻ có sừng thì không có răng (không hiểu về mặt sinh học có đúng thế không)....
Khi đi cầu Đạo, Lão Tử đã gặp người thầy thư ba của mình là Tử Chân và hỏi về cách trị thế. Tử Chân đã nói cần nhớ và làm theo 6 điều là có thể thành công mọi việc trên đời, đó là:...
"Khoe" chẳng phải "khiếu" của bà Cuộc sống mọi thứ đều là thường thôi... Hôm qua, một ngày thật vui! Tổng kết năm học, bà ngồi ghế trên... Chỉ chờ thầy cô điểm tên...
Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua....
Cây giận chi mà không ra hoa Trời giận gì không mưa không nắng Ai giận ai cả ngày lẳng lặng Mênh mông ơi sao chẳng chan hòa...
Miên man ngọn gió vườn nhà Cho ta theo với đi mà gió ơi Ta ngồi vào chỗ cha ngồi Bàn chân hằn vết mồ hôi đẫm mùi Nay cha mệnh đã yên rồi...
Ve vẻ vè ve Vè "Nồi cơm điện" Thứ nhất là tiện Không phải củi rơm Thứ nhì nấu cơm Ít bị khê, cháy. Ai đi xe máy Muốn không sứt đầu...
Có một ngày nào đó Bạn bỗng chợt nhận ra Không còn nhiều hứng thú Ừ nhỉ, mình đã già... Mỗi sớm mai thức dậy Chẳng còn thấy vội vàng Le te tiếng gà gáy...
Hè đến thật rồi các bạn ơi Đàn ve réo rắt bốn phương trời Bao trò nghịch ngợm thời thơ ấu Hái sấu trèo me đuổi bắt người Hè đến thật rồi các bạn ơi...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Một làn khói tỏa mong manh, Mà em níu giữ hồn anh trọn đời . Nụ hôn khô khốc bờ môi Mây trôi gió cuốn cuối trời thanh tao... Buồn vui chợt đến ngọt ngào...
Lang thang trên chín tầng mây gặp bầy tiên nữ hây hây má hồng áo xiêm trút bỏ bờ sông Ngân Hà ngồn ngộn bóng hồng đùa vui thì ra tiên cũng như người...
Mấy chục năm rồi vẫn không quên lếch thếch tuổi thơ mắt toét nhèm Inh ỏi đầu làng hồi trống dục bắn thằng địa chủ ở xóm trên** Thế rồi xa Nhuệ, xa Tiên Động Xa cái tuổi thơ thật hãi hùng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!