- Sáng tác mới
Cáo lão cha xưa lại chốn này Xênh xang bến nước ngựa xe đầy Thuyền tiên lấn sóng rồng thần đấu Lọng báu chen mây hạc quý bay Một thuở áo xiêm mờ mịt bóng...
Ai nói nhân gian không trong bể Khổ? Kiếp phù sinh ngắn ngủi, Ba vạn sáu ngàn lần, Mặt Trời rụng nở, Sóng Luân hồi ngơm ngớp lạnh tê tay......
Nghĩ món ngon nước bọt tiết ra, Nguồn gây nợ kiếp ta sinh sát. Nhìn dáng hình yêu thương quý mến, Là nợ đời gọi đến trả vay. Không thể yên, động não chân tay,...
Trái đất này đâu được là hạt bụi, Em mong manh, Như phấn thổ phù du... Như trái đất này mong manh, trăm triệu tuổi. Nhỏ nhoi sau đám bụi Tinh Vân... Ngược sóng Luân Hồi, anh vừa nhìn thấy,...
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Chào ngày mới thật mới Lên thuyền rời bến Mê Theo dòng sen dẫn lối Ta về nơi biển khơi... Chẳng còn sóng luân hồi Chẳng chòng chành nghiêng ngả...
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Vô Thường ở giữa Đời Thường Đoạn Trường ở chốn Vô Thường kiếp sau Sắc Không chẳng có sắc màu Luân hồi vỗ sóng bạc đầu, lạ chưa? Xanh tơ sáng, Trắng nhàu trưa...
Gió hoang ơi! Có ghé miền thơ dại, Tìm đến gốc sim xưa, ta sẽ đợi chờ. Xuân đến, thu đi, hè qua, đông lại, Trái sim mọng chín, chẳng theo mùa... Khe suối ngọt rì rào, trôi mãi, Một cánh sim tím lịm xoay xoay,...
Trước biển cả bao la biết bao điều muốn nói, Muốn biến thành trăm sóng giỡn vô tư, Trước rập rờn những dợn sóng vô bờ, Ta muốn lang thang thành trăm ngàn ngọn gió ......
Yên ắng đến nghẹn ngào, Những lá nõn chẳng dám rung rinh, Cành cây khẽ rùng mình, Mưa lất phất, mưa lây phây Đó đây đang diễn vở kịch "Bình Yên"... Đêm nay, đã bao người nín thở, Sáng không lạnh, Lấm tấm rét mong manh......
Có hai người xưa cũ Quá khứ chưa kịp quên Thì thầm lời ước hẹn Thủy chung cầm trên tay Có hai người thương mến Quay về từ tương lai...
Bóng hoa ở trọ Trăng Xuân Suối nguồn ở trọ Bạch Vân cuối trời Lời reo sóng biển gió trời Thì thầm ở trọ đầu môi hẹn hò... Dòng sông ở trọ con đò,...
Như Lai thế giới cao ngần, Chuyển sinh trăm vạn ngàn lần xuống đây. Thế gian chật chội, bùn lầy, Vui buồn trong một hố này mà thôi. Bao nhiêu kiếp, bấy luân hồi, Bao bầm dập, được thân người, khó thay?...
Phật với Ma ai cao ai thấp, Nghĩ rồi xem đất sập trời sa. Chuỗi ngọc châu xứ ta bà, Rung rinh xáo động thấy mà phát kinh. Trót làm một kiếp chúng sinh, Có thân thì nhúng cõi tình sắc thôi....
Trăng vằng vặc tấm gương trời Ta soi ta lại thấy người ta soi Người soi ta thấy mặt người Mặt đời soi chiếc gương đời với trăng Thoát thai từ biển trầm luân...
Hội giả định ly khứ giả tất phản (tiếng Hàn: 회자정리 거자필반 Tiếng Hán: 會者定離 去者必返 -). Ở đây: hội - gặp, giả - người, định - sẽ, ly - tan, khứ - rời, tất - chắc sẽ, phản - quay lại....
Bà mất mùa mưa bão Những cơn giông dầm dề Mưa thối trời ngập đất Mây xám dài lê thê Ngoài biển Đông siêu bão Dồn nước lên thượng nguồn Rừng hết cây trơ trọi Nước truy bức kiếp người ......
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Chùng chiềng bên tháng, bên năm, Mẹ ôm con, giữa miếng Nằm ướt khô... Hết Xuân, vào Hạ, rồi Thu, Tóc xanh loáng thoáng, sương mù buổi mai Thuyền nan chở hết đêm dài,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!