- Sáng tác mới
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao... Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Ve vẫn kêu ran, trong vòm phượng xanh me. Màu đỏ chói, hắt nắng trời bức bối. Nhân Gian đợi, cơn mưa ngàn năm tuổi. Bạch Vân kia tụ một đóa tụ ngang trời......
Thiên quốc đầu tiên con trong bụng mẹ Đấng sinh thành sẻ máu thịt nuôi con? Con lớn tới đâu mẹ gầy tới đấy Thiên thần con đủ chín tháng mười ngày!...
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Tôi sinh ra ở đồng đất Thái bình nơi cánh đồng ngọt lành hương lúa và bình yên chấp trắng những cánh cò. Hơn nửa đời lập nghiệp ở phương Nam nồng nàn nắng, nồng nàn mưa và gió, tình yêu, nỗi nhớ, lòng biết ơn Thái Bình vẫn là mạch nguồn thao thiết chảy trong sâu thẳm hồn tôi....
Đời con một thuở nằm nôi Lời ru của mẹ ầu ơi đêm dài Chắt chiu dòng sữa vơi đầy Vắt thân nuôi dưỡng tháng ngày cho con Tấm thân gầy yếu héo hon...
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Pari trong một chiếc ly, Địa cầu trong một giọt sương khuya, Óng ánh chút bình minh buổi sớm... Những đường phố châu Âu, Cổ kính vắng bóng người, Chờ hoàng hôn nắng lượn... Bước chân em qua, Những bóng lá âm thầm,...
Một ngày buồn ta đi hỏi gió Gió lang thang nay mày thổi về đâu Gió cười buồn, thổi về nơi có cỏ Thổi về rừng thương nhớ thế thôi Một ngày buồn tôi đi hỏi biển sâu...
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn Hà Nội chiều nay có mưa?...
Em như cơn gió mồ côi Thổi vào lòng anh thương nhớ Em như ngọn đèn soi tỏ Thắp sáng tình anh đêm dài Có những nỗi buồn tê tái Em không chia sẻ cùng ai...
Em có nhớ những buổi chiều lộng gió Nhìn mây bay, nhuộm tím phía chân trời Quên và nhớ, giữa hai chiều hư thực Đêm xuống lâu rồi thấy khuyết một vầng trăng...
Rồi từng chiều cuối tuần qua đi qua đi. Cho tới một ngày gã thấy lòng chết lặng khi về tới bến đò. Lái đò là một bạn gái trong nhóm văn nghệ xóm Nàng....
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Lang thang cuối phía trời chiều Mùa đông còn một cánh diều bơ vơ? Trái tim đắp đập be bờ Sao giờ là một bến đò vắng tanh?...
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được....
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng...
Người còn cay đắng mãi Về một lần phôi phai Cơn đau nào phải đá Xót xa thôi trong chiều. Đêm âm thầm gác trọ Tình nhỏ lệ mồ côi...
Nhân gian có chuyện rằng, đến ngày Lễ Thất Tịch thì dù cô đơn hay đã có đôi, hãy ăn ngay chè đậu đỏ. Bởi người ta cho rằng Đậu đỏ là đậu tương tư, ai mà chưa có ý trung nhân thì ăn đậu đỏ vào ngày Thất Tịch...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!