- Sáng tác mới
Một nhà tỷ phú bị phá sản, nợ chồng chất, đúng lúc đấy vợ anh tuyên bố ly hôn. Chịu không nổi anh đi tìm một cây cầu gãy tìm cách thoát thân. Đến chân cầu anh mệt mỏi quá không bước lên nổi nữa, đoạn gục xuống mà khóc lóc thê thảm. Bụt hiện lên hỏi: “Làm sao con khóc?”...
Bao giờ cho hết tháng ba Hoa gạo xuống đất bà già cất chăn? Anh gọi điện, chị nhắn tin mà mãi tôi vẫn không về được. Chiều qua, anh lấy điện thoại di động, chụp ảnh rồi gửi qua Zalo, tôi mở ra xem rồi lặng lẽ khóc. Không muốn khóc đâu, nhưng nước mắt nó cứ trào ra, rồi quyện vào với nước mưa, làm......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 만구성비 (萬口成碑 - vạn khẩu thành bi). Ở đây, vạn - 1 vạn/rất nhiều, khẩu - mồm/lời nói, thành - thành, bi - bia. Câu này có nghĩa lời của nhiều người về một sự việc mà giống nhau thì chứng tỏ nó là "sự thực", thật chắc chắn như tấm bia vậy...
Đầu năm 2020, Trần Huyền Tâm cho ra mắt tập sách riêng thứ 4: Tập thơ “Mây ngàn năm vẫn đợi”.Tập thơ là những khúc ca dịu lành tươi sáng lấp lánh ngọn lửa trí tuệ, thanh tao với cảm hứng thiền và ấm áp yêu thương. Trong số 56 bài của tập thơ tôi đặc biệt thích thú với những bài lục bát. Bởi đó là......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 누란지위(累卵之危 - lũy noãn chi nguy). Ở đây, Lũy - chất đống, noãn - trứng, chi - của, nguy - nguy cơ/rủi ro. Câu này có nghĩa là rủi ro từ việc để chồng quả trứng lên nhau....
Người ta yêu hoa vì hoa luôn mang lại nụ cười vui tươi mà tinh khôi của mỗi sáng xuân nồng, cái sức sống mãnh liệt ấm nồng của trưa hè, cái đằm thắm của chiều thu đang chín, cái da diết dịu dàng của mùa đông... Ngắm hoa là biết lòng người tĩnh tại an yên, là thấy mùa xuân vĩnh hằng luôn ở bên. Cảm......
Ngày ba tháng tám hồi xưa Những ngày giáp hạt tối trưa đói dài Chạy ăn từng bữa cháo khoai Lo nay chẳng biết rồi mai ăn gì...
Có màu xanh thăm thẳm của đại ngàn Màu đỏ sậm đất bazan chung thủy Màu nhung nhớ của rừng đêm hùng vĩ Luôn trọn tình cùng phố thị Cao nguyên !...
Có rất nhiều nghiên cứu lịch sử và xã hội học về sắc tộc H’Mong, hay còn gọi là người Mèo hoặc người Miêu trên thế giới. Các nghiên cứu này làm hé lộ nhiều bí ẩn về một dân tộc lưu vong bắt đầu được các nhà truyền giáo phương Tây ghi chép lại từ thế kỷ 17. Điều gì đã làm cho một dân tộc có lịch sử......
Đi dọc chiều tháng Ba trong một không gian mênh mông hương Bưởi thấy lòng nhẹ nhõm vô ưu biết nhường nào. Đắm mình vào màu xanh đậm ngút ngát nồng nàn hương thơm, say mê lắng nghe tiếng chim hót, nâng niu chùm hoa Bưởi tinh khôi trắng muốt trong tay chợt nghe xốn xang một nỗi niềm diệu vợi. Ôi ngọt......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 천려일실(千慮一失 - thiên lự nhất thất). Ở đây, thiên - nghìn, lự - lo lắng, nhất - một, thất - mất, hỏng. Câu này có nghĩa là lo cả nghìn thứ vẫn có MỘT thứ hỏng. Câu này ám chỉ là người tài giỏi đến mấy, chu toàn, cẩn trọng đến mấy thì vẫn có thể sơ suất, mắc lỗi...
Nếu anh có về với Hà Nội tháng ba Nhớ mua giùm em một chùm hoa bưởi Để nhớ cái ngày mình gặp nhau bối rối Hương bưởi nồng nàn phủ kín cả triền đê...
Của ai ta ngỡ của ta Của ta ai cũng tưởng là của ai Thật ra chẳng có đúng sai Của ta ai nắm của ai ta cầm...
Có ai hẹn gì với tháng Ba không? Để hoa sưa cứ bời bời nỗi nhớ Mưa buông mành cuối đường, góc phố Rối tơ lòng, níu từng bước chân qua....
Giữa những ngày đông giá, tiết cuối năm của miền Bắc, trời lạnh vừa đủ để cảm nhận cái rét món quà độc đáo của thiên nhiên ban tặng cho người miền Trung, miền Bắc. Kì lạ, nhiều loại hoa càng rét càng đẹp. Lất phất vài giọt mưa xuống là lộc cây, nụ hoa bừng lên. Sáng ra nhìn những giò phong lan,......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt 만시지탄(晩時之歎 - mãn thời chi thán). Ở đây, mãn - muộn, thời - thời điểm, chi - của, thán - than thở. Câu này có nghĩa là sự than thở muộn màng....
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng....
Tháng ba về, sao ta cứ bâng khuâng. Nhớ kỷ niệm xưa không bao giờ trở lại. Những kỷ niệm của một thời trẻ dại. Trong sáng, êm đềm, sao nhức nhối trái tim?...
Chỉ đến khi mẹ mãi mãi ra đi... Con mới hiểu hết tình yêu của mẹ Con nghĩ mình đủ khôn, từng đi ra nơi chân trời góc bể Chút công danh để thấy mình không nhỏ bé trước cuộc đời....
Một nàng đã quá đủ rồi Hay gì số kiếp dập vùi, trái ngang Còn đâu lá ngọc cành vàng Thương cho duyên phận bẽ bàng xót xa Tài mà chi, sắc chi mà… Đời người đến thế còn ra nỗi gì…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!