- Sáng tác mới
Người tìm ký ức tuổi xanh Bên mình vẻn vẹn hành trang - Nụ cười Bao năm mê mải đường đời Chợt khi luyến nhớ một thời xa xưa Túi đầy kỷ niệm tuổi thơ Trong tâm gìn giữ tận giờ chẳng vơi...
Mấy chú gà con vừa xuống ổ Vàng tơ loáng nắng chạy đầy sân Em hẹn tết về. Đào đương nụ Một chút đời thường cũng đã xuân...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Em còn huyễn hoặc con sông Chòng chành hư ảo ngược dòng hoang vu Có còn hoài niệm sang Thu Không gian lá đổ, mịt mù mưa ngâu Hay em quên mất ngày sau...
Valentine làm ta nhớ mãi Buổi hẹn hò dưới ánh trăng trong Câu chuyên bên lề làm ta ướt bờ mi Người yêu ta chẳng biết nói gì...
Valentine làm ta nhớ mãi Buổi hẹn hò dưới ánh trăng trong Gió thủ thỉ bên cánh đồng xanh mướt Câu chuyên bên lề làm ta ướt bờ mi Người yêu ta chẳng biết nói gì...
đó là ánh trăng thấm đẫm thời gian mặt trăng lờ nhờ ẩm ướt cánh lá trong đêm lướt thướt hờn trăng không tỏ hết mình trăng tháng Giêng lặng thinh không hát những lời mơ mộng nữa...
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Đôi chân in dấu biết bao nơi Đầu đã đội bao những đỉnh trời Đường đời mê mải quên năm tháng Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang. Một ngày bỗng chợt đứng trước gương Ngỡ ngàng mái tóc phủ màu sương Bỗng thấy gối chùng chân thấm mỏi...
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
Một thời mua vai sắm chum tìm lải chứa nước chuyên dùng nấu ăn Gom nước mưa, sông, suối ngàn trong leo lẻo mắt đợi làn môi tươi … Quê người gạn bớt đầy vơi buồn vui xả lải tình người cho nhau,...
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!...
Chỉ tuổi thơ Là Tết mãi ta rùng mình Chợt hãi Bao nhiêu năm rồi Chôn chặt Tết quê Bao nhiêu năm rồi Chuyến đò xuyên sương khói Nước sông La Sừng sực những hương nồng Mẹ Ba mất rồi Ông bà ngoại mất rồi...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!