- Sáng tác mới
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn. Giống như ta sẽ chết nếu sa vào băng mỏng, bạn đừng dựa bừa vào mối quan hệ còn chưa đủ chín....
Phật với Ma ai cao ai thấp, Nghĩ rồi xem đất sập trời sa. Chuỗi ngọc châu xứ ta bà, Rung rinh xáo động thấy mà phát kinh. Trót làm một kiếp chúng sinh, Có thân thì nhúng cõi tình sắc thôi....
Con chim không biết trời cao rộng Con cá không biết biển nông sâu Con người không biết mình đang sống sẽ còn dài ngắn được bao lâu...
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Nhớ ngày xưa Tú Xương Ra đứng mom sông Nhìn nước xoáy đò đầy mà hoảng hốt Lang thang quãng vắng bờ đê Nhìn ai chân thấp chân cao Quang quang gánh gánh Vạc kêu sạt cả đêm khuya Cánh cò trắng sà đen mặt nước...
Tôi không thích câu "tuổi này còn làm được gì nữa". Câu này sao cứ như hàm ý muốn buông bỏ điều gì đó, vậy nên tôi không thích câu này. Nói "Tuổi này còn làm gì" giống như ta chấp nhận rằng quãng đời còn lại còn chẳng bao nhiêu vậy....
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng. Một điều nhịn,......
Đã một năm covid Ru rú ở xó nhà Trời cao xanh chẳng biết Phố rộng dài không ra Cúc vàng đã đi xa Hoạ mi trắng vạn nẻo Trốn bọn trẻ một tẹo...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Đi gần hết con đường, ngoảnh lại hoá ra mình vẫn chẳng biết gì đâu là phải và đâu là trái bao Nhân tình Thế thái qua đi Đào mãn khai rồi. Xuân đã thầm thì...
Ở xóm núi bình yên này, người ta viết lên những chiếc đèn lồng đỏ những nguyện vọng,mong muốn của mình rồi thả cho đèn bay lên trời, mang những tâm nguyện của mình gửi lên đấng bề trên mong được các ngài chứng cho....
Tôi quen biết một chú Ngày trước có lắm con! Ba trai và ba gái Vợ cứ đẻ xòn xòn... Đến già gần nhắm mắt Các con đòi chia nhà Người đông, đất thì chật Chia làm sáu hay ba?...
Hà Nội mùa này vắng bóng cây xanh Nắng xối lửa nung con đường chảy nhựa Người trùm Ninja rảo bước thật nhanh còn đâu bóng râm cha ngồi trước cửa? Chẳng biết chủ trương nào trên thành phố?...
Mưa hóa những dòng sông Nước hoá mênh mông của biển Một người đi và một người đến Thế là có một nhân gian Có mùa Thu thì có lá vàng Ai chẳng biết có sinh thì có tử Biết đâu đấy qua mùa dịch dữ...
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Trước Tự Nhiên ta chẳng biết gì Mặt trời mọc và tại sao hoa nở Khi sao lặn là ngày rộng mở Trái đất có biết mình đang quay? Ừ nhỉ, có khi đằng đẵng chỉ một ngày...
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Nhiễu từ tên xuống dưới Nhiễu từ dưới lên trên Nhiễu ba bề bốn bên Chẳng biết đâu mà tính Cái hôm qua tưởng chính Hôm nay lại hóa tà...
Loang loáng xung quanh những môi cười Môi nào môi nấy rõ là tươi Áo quần xúng xính muôn màu sắc Chẳng biết bên trong có chữ Người...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!