- Sáng tác mới
Tháng Mười, vụ gặt xong rồi Cánh đồng bỗng ngẩn ngơ nỗi nhớ Đàn chim két no tròn xanh màu lá Bay về nơi nào còn sót lại tiếng kêu. (Những tiếng chim bâng khuâng cả trời chiều)...
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Nhìn đi… Có ai không ốm không, Cố vạch tìm thử, Xem đời có ai chưa từng đau Bóp đi… Có ai không buồn không, Cố vắt mà kiếm, Xem đời có ai chưa từng buồn...
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Còn một tuần nữa thôi Là bước sang tháng Mười Tôi ngưỡng cửa bảy mươi Cái tuổi "xưa nay hiếm"... Ngồi một mình chiêm nghiệm Mọi thứ trong cuộc đời Mình không thể bằng người Cũng không thua kém bạn......
Trong cuộc gặp giữa bạn bè nhất thiết phải có giao thoa về tâm hồn với nhau. Gặp quá thường xuyên thì sẽ không đủ thời gian để thẩm thấu độ đậm sâu của mối quan hệ đó. Bằng hữu tốt có lẽ là mối quan hệ mà dù ở cách xa nhau nhưng về tinh thần vẫn luôn là tâm giao như hình với bóng....
Đạo thính đồ thuyết (tiếng Hàn 도청도설 tiếng Hán 道聽塗說 - đạo thính đồ thuyết). Ở đây, đạo - đường, thính - nghe, đồ - tạo nên, - câu chuyện. Câu này có nghĩa là chuyện nghe ngoài đường ngoài chợ, chủ ý phê phán ai đó có cái tật đưa chuyện, nghe chuyện ngoài thiên hạ, cứ thế cả tin,...
Phụ họa lôi đồng (tiếng Hàn 부화뇌동/부화뢰동 tiếng Hán 附和雷同 - phụ họa lôi đồng). Ở đây, phụ - nương tựa, họa - làm theo, lôi - sấm, đồng - giống nhau. Ở đời, trong cuộc sống, nếu có thỏa hiệp và triết trung thì cũng có những người chẳng như vậy....
Tôi tìm thấy sự an tĩnh, niềm hạnh phúc lặng lẽ mỗi ngày khi luyện tập lòng biết ơn. Lòng biết ơn sẽ kiến tạo, vô ơn sẽ phá huỷ. Trong cuộc đời có rất nhiều điều chúng ta phải biết ơn....
Tự nghiệp tự đắc (tiếng Hàn 자업자득 tiếng Hán 自業自得 - tự nghiệp tự đắc). Ở đây, tự - tự mình, nghiệp - quả nghiệp, đắc - được nhận. Đây là một câu thuộc giáo lý nhà Phật. Nghiệp là cái luôn bám dính theo ta và thay đổi tùy theo...
Con về được mấy bữa Muốn nó được thảnh thơi Sáng mở nhẹ cánh cửa Nó đã thức giấc rồi... Đêm nó mải buôn chuyện Đến tận một, hai giờ Gọi nó đi công chuyện Mặt mày nó bơ phờ......
Bốn thứ quan trọng nhất Trong cuộc đời đó là: Tình yêu, sự chân thành Tôn trọng, đúng sự thật Không có phẩm chất đó Đời bạn chẳng có gì!...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Một trong những bài học Khó nhất trong cuộc đời Là việc phải buông bỏ Cho dù đó có là Một cảm giác tội lỗi Tức giận hay tình yêu Mất mát hay phản bội Bởi vì mọi thay đổi Không bao giờ dễ dàng Chiến đấu để nắm giữ...
Mọi thứ đều có thể Miễn là bạn còn thở Đừng bao giờ ngừng cố Hãy biến phần còn lại Trong cuộc đời của mình Thành phần đời đẹp nhất...
Mình cứ tưởng chỉ có học sinh ở Bến Tre nơi mình dồn hết nhiệt huyết cho một thế hệ mà mình gọi là "thế hệ vàng" là còn nhớ thầy. Những học trò ấy đa số giờ đây thành đạt. Mình không đánh giá bằng tiêu chí của người thường thời Mạt Pháp, thời Tận......
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Ở thị xã Phước Long, tỉnh Bình Phước, tên tuổi và hình ảnh của cô giáo - nhà thơ nhà văn Bùi Thị Biên Linh giáo viên trường THPT Phước Bình, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Bình Phước, từ lâu đã trở nên gần gũi, thân quen. Đặc biệt là các phụ huynh và học sinh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!