- Sáng tác mới
Trang Âm nhạc nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu bài hát "Quán trọ trần gian" - Nhạc: Ánh Dương - Lời: Thơ Trần Huyền Tâm - Trình bày: Ánh Dương. Con còng còng cõng sầu trên bãi cát Loay hoay tìm một ước vọng mung lung. Tôi rút ruột hát tiếng đời bỏng rát Thân khô gầy xao xác kiếp ve ve...
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Có lẽ không có ai có thể biết chợ quê mình có từ bao giờ nhưng nó đã là một phần quan trọng không thể thiếu trong đời sống và văn hóa của đất Bách Thuận và sẽ mãi trường tồn để phục vụ bà con quê nhà. Tôi cũng chẳng cần phải tả chi tiết hay kể lể là trong chợ có gì bán gì...
Vẫn còn lại nơi đêm Ánh trăng lung linh kỳ ảo Hương thời gian mát lành, thơm thảo Sáng nghê thường dìu dặt ngất ngây. Diệu huyền sắc nước màu mây Thắp thanh tân tầng tầng hoa lá...
Trong cuốn "Ai sẽ khóc khi Bạn lìa xa" (네가 죽을 때 누가 울어줄까? - Who will cry when you die?), Robin Sharma, có nhắc đến sự khác biệt giữa Sống và Chết. Ông cho rằng, thái độ mọi người đối với ta khi khi ta lâm chung chính là sự phản ánh việc ta đã sống tốt hay chưa. Vậy nên, ông chốt rằng: Người......
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Những dịp về quê mỗi khi vãn cảnh chợ là nghe thấy những tiếng gọi chào từ tứ phía nào là Cậu ơi Chú ơi với những lời mời thưởng thức món bánh quê mà chúng đang bán ở chợ thì chợt lòng thấy cũng vui vui mặc dù ngồi xơi bánh nơi đây chả phải phong cách của tôi....
Để rồi, vào khoảnh khắc tinh mơ của một buổi sáng mát lành, mình được ngồi giữa một đầm sen mênh mang ngan ngát hương đưa. Thấy mình như vừa đi qua một giọt sương trong veo. Như vừa đi qua một cơn mưa ấm nồng. Như vừa đi qua một khoảng trời đắm xanh đáy nước....
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra....
Tháng Tư về, giữa bạt ngàn hoa lá, sắc màu của nửa xuân nửa hạ thì có những bông hoa màu hồng tươi đang lấp ló trong những lớp lá xanh nõn nà trên mặt đầm, hồ, như chờ đợi những cơn mưa đầu mùa hạ bắt nhịp sẽ bung lụa, sẽ bừng nở lung linh, đấy chính là những nàng sen hoàng hậu, những bông sen tinh......
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Bạn đã uống cafe nguội ngắt bao giờ chưa? Một mùi tanh tanh, một vị ngang ngang. Bạn đã bao giờ thử cảm giác một tình yêu nguội lạnh chưa? Một ánh mắt lạnh lẽo, một cảm giác ghê ghê. Thật hạnh phúc nếu Bạn có thể giữ nhiệt độ tùy ý đối với cafe và tình yêu, nhưng thời gian thì lại không giúp giữ......
Ba năm viết được hai câu, Ngâm lên một lượt lệ châu đôi hàng. Tri âm những chẳng tưởng màng, Tới thu núi cũ tìm đàng về thôi....
Ngồi một mình. Nghe đâu đây hơi thở của mùa xuân dâng mơn man. Biết mùa xuân đã chín. Bóng chiều dần dần nghiêng xuống vai ngày, xuống ranh giới của đêm. Chiều tím rịm. Sẽ sàng tiếng kim đồng hồ chạy quanh quanh tích tích. Mùi hương hoa nhẹ nhàng tỏa lan, tinh khiết....
Trong thời gian nghỉ học ở nhà vì đại dịch, nghệ sĩ nhí Bảo Khanh (15 tuổi) đã vẽ nhiều bức tranh. Đây là thể loại tranh thịnh hành ở các nước phương tây trong những năm gần đây, và đây có lẽ là nghệ sĩ đầu tiên vẽ loại tranh này ở Việt Nam. Khác với các loại tranh vải truyền thống...
Có câu rằng: Hành trình của dòng sông là tập hợp của những bình yên, những gập ghềnh, của những khúc bồi, khúc lở, cả những ào ạt dâng trào hay cạn lòng khô đáy. Hành trình của cuộc đời con người cũng thế, nó là tập hợp của các thời khắc....
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn)....
Không phải tất cả nỗi đau đều có thể nói rõ ra, con người lâu dần rồi cũng thành quen với nó. Không phải tất cả mọi uất ức đều có thể tâm sự ra, tự nghĩ thông suốt ra rồi thì tự khắc sẽ nhẹ nhõm. Năm tháng giống như một ngọn lửa, gặp phải mạt cưa thì sẽ bùng cháy, gặp phải nước lạnh thì sẽ bị dập......
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!