- Sáng tác mới
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn Nhịp cầu có tự khi nao? phút tôi gặp cầu đã thành nhịp hát tiếng hát có từ cây cầu hay tiếng hát có từ trong tôi trước?...
Bỗng dưng em ơi trong ta cái cũ từ đâu đổ về trước mặt tảng đá ba-ri-e chắn ngang đường không phải hướng nhìn dắt ta đi lên bến cũ chỉ là nơi tiếp sức...
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Có một họa sĩ rất nổi tiếng, ông muốn vẽ Phật và ma, nhưng không được người làm mẫu phù hợp, vì đầu óc ông không tài nào tưởng tượng ra nổi hình dáng của Phật, nên rất lo lắng....
Một buổi sáng nọ, Thành Cát Tư Hãn có nhã hứng nên cùng các thuộc hạ vào rừng gần lâu đài để săn bắn. Những người đi săn cùng đều mang theo cung tên, còn nhà vua chỉ mang theo con chim ưng ông yêu thích....
Nếu xét một cách tinh tường mà nói, thì thiện có chân có giả, có ngay thẳng có khuất khúc, có âm dương, có phải hay chẳng phải, có thiên lệch hay chính đáng, có đầy có vơi, có tiểu có đại, có dễ hay khó, đều cần bàn luận rõ ràng....
Vào đời nhà Thanh, Triệu Đức Phương, cha của ba người con trai, có một cuộc sống rất sung túc. Ông cảm thấy rất may mắn khi ba đứa con của mình đều đã thành gia thất....
Hàn thực đem mưa cỏ tốt ghê Mạ xanh gió chạy, liễu mượt đê Có nhà mà chẳng về nhà được Cuốc ơi, đừng nhắc nữa đường về...
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Cách đây không lâu, Sharon Stone – nữ diễn viên nổi tiếng thế giới đã nhắc đến từ “nghiệp” trong một cuộc phỏng vấn với truyền thông về chuyện động đất tại Trung Quốc....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh, nên dù người ta không ở trước mặt......
Nửa còn đâu đó chút đông Trong mong manh gió, trong không rõ ràng Nửa mùa xuân đã ngập tràn Trước hiên hoa đỏ đơm ngàn cành non...
Ngày cuối năm thoáng rét ngọt năm nào, Cái năm ấy không có tên, Không định tuổi. Cái năm ấy, dừng chân bên suối, Yên ắng sao nghe rõ tiếng chim gù.......
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!