- Sáng tác mới
Trời tang tảng, Bầy chim đã hót, Hót say mê gọi nắng mặt trời về, Tiếng chim quyện điệu nhạc Thiền thánh thót, Nắng thả chín trời, bình minh hát say mê... Chủ Nhật tháng Năm, Trời quang mây tạnh, Nắng phương Nam, Lắc rắc chút phùn mưa ......
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Khoanh chân toạ thế niết bàn Tịnh tâm thoát khỏi nhân gian tẩy trần Chẳng còn gì tham si sân Ưu đàm* lấp lánh ở gần bên ta...
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm,
Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
Soi mình trước tấm gương trong Thấy trong gương một đoá hồng ban mai Thức để biết đêm thật dài Tỉnh để phân biệt đúng sai sự đời...
Ai nói nhân gian không trong bể Khổ? Kiếp phù sinh ngắn ngủi, Ba vạn sáu ngàn lần, Mặt Trời rụng nở, Sóng Luân hồi ngơm ngớp lạnh tê tay......
“Đường về” (*) xa thật là xa Vô vi mà lại rộ hoa Ưu Đàm Con thuyền Bát Nhã rẽ ngang Đậu trên Bến Giác xa làng vô minh. Ô hay cái thói hữu tình...
Ưu Đàm khai nở điềm lành Sen từ Thiên Thượng xoay thành từ bi Bồng bềnh mây gió trôi đi Giọt tim nhẹ nhõm, xuân thì trời xanh. Bạt ngàn nắng, trắng thiên thanh,...
Đóa Sen nở giữa lưng trời, Cánh hồng thắm, nhụy vàng tươi, thơm lừng. Ong mang phấn nắng bay sang, Quả vàng lúc lỉu, mỡ màng quanh thân. Tít cao tấu nhạc, ve ngân, Đám mây trắng. Lặng. Tần ngần. Đung đưa ......
Những bông hoa như nốt nhạc tinh khôi náu mình trong lặng lẽ Người xưa vào núi ngắm hoa giò phong lan ẩn tàng cổ thụ... Phút chốc quên mình thân lữ thứ, Quên mình nương nấu trăm năm trong quán trọ trần gian, lưu đày......
Có tia nắng mùa xuân Dịu dàng đặt sớm mai lên cửa Hồn nhiên đỡ Nụ Ưu Đàm mới nở An hòa mắt lá vô ưu. Gió chẳng biết mình đã quá độ phong lưu Cứ hớn hở bồng phiêu trên cỏ...
Vượt qua muôn tầng không Tôi đi tìm những ngày xưa cũ Không chỉ giản đơn ngộ từng con chữ Không chỉ luyện rèn khổ nhọc thân tâm......
Ta nhận ra nhau khi ánh sáng bừng lên Khi bàn tay tinh khôi thức Ưu Đàm bừng nở Ánh mắt yêu thương và nụ cười rạng rỡ Thiên Ý hiện về trong vũ điệu thần tiên....
Theo ghi chép trong lịch sử, Lý Thời Trân là một danh y sống vào triều Minh. Lý Thời Trân thích đọc sách y học và là thầy thuốc rất tài giỏi. Ông được coi là một hiền nhân trong số các y sĩ thời bấy giờ....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng
nắng óng ả long lanh......
Một ngày trốn nhân thế lao xao Tôi được tặng một nụ cười rạng rỡ Trong ánh mắt yêu thương trái tim tôi khai mở Tôi nhớ về một nơi xa xăm.... Một ngày tôi được tặng hoa sen Đóa hoa xanh lung linh chín chữ vàng sáng tỏa...
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm....
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm. Những vũ trụ thanh tân...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!