- Sáng tác mới
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Anh tặng em một chiều mưa bụi nhỏ Gió không về, nắng lưỡng lự treo mây Đào vừa đơm nụ thắm trên cây Cánh còn rung ngỡ ngàng hơi ấm lạ Anh tặng em một ngày xuân tha thiết Hương tết còn nồng trong góc phố, hàng cây...
Cứ ngỡ sông Son đỏ Bất ngờ nước nói xanh Con đò rời bến đỗ Dỗ cánh cò bay ngang Núi tím bờ bãi biếc Chiếc thắt lưng Quảng Bình...
Kiệt trạch nhi ngư (tiếng Hàn 갈택이어 tiếng Hán 竭澤而漁 - Kiệt trạch nhi ngư). Ở đây, Kiệt - làm cạn, trạch - đầm/hồ, nhi - lấy, ngư - cá....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Cái mà gọi là mẹo xử thế, cẩm nang này kia dưới dạng danh ngôn thì nhiều và về cơ bản đều đúng cả. Mấy ông hay nói đạo lý rất thích dùng. Nói chung thú vị là danh ngôn và nhàm chán cũng là danh ngôn. Rất ít thứ đọc vừa đúng, vừa hay....
Có thể đấy là một sự thật. Người ta xì xào với nhau đó là một chuyện lạ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống. Việc người ta từ bỏ tiền quả là một chuyện khó tin. Vậy mà ông Quang lại dám cả gan từ bỏ tiền. Hình như vì danh. Còn nghe phong thanh, thì vì một người đàn bà!...
Giữa những năm 80, ở quê còn chưa có điện. Đêm hè thường oi bức, mồ hôi đầm đìa, rất khó ngủ. Khi ấy, mọi người thường vác chiếu ra đê nằm hóng tí gió. Mình cũng thế....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Nguyễn Trãi khép phòng văn, Rì rào mưa rắc gió. Gió rắc tím hoa xoan, Quốc khắc khoải kêu hè... Nguyễn Du mở cửa thư trai, Nhìn lửa lựu lập lòe. Nắng lóa trăng thanh, Bỏng rộp dấu chân ai?...
Hà Nội vào mùa Vu Lan Sông Hồng lắng dần sắc đỏ Phù sa đôi bờ màu mỡ Bãi ngô trong nắng ngả vàng Dáng ai như Mục Kiền Liên Mang cơm xuống Kia dâng Mẹ...
Có rất nhiều page của các cặp đôi hạnh phúc, thậm chí không cần con cái, vẫn hạnh phúc, thời gian khá dài. Mình thấy họ bên nhau nhiều năm qua, các cặp đôi này cũng chia sẻ nhiều điều, mà họ đã trải nghiệm để giữ gìn mối quan hệ......
Bên đường dịu sắc đỏ Khoang trời bớt tiếng ve Báo hiệu Mùa Thu về Mắt ai long lanh thế Hàng Mã vài em bé Chỉ trỏ đồ Trung Thu Kìa chú Tễu lù khù...
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Chậm lại mỗi ngày chậm lại thôi Hạ qua, Thu tới đến nơi rồi Bằng lăng tím biếc đà rơi rụng Chiều chiều đã thấy gió heo may Trở lại sân trường với hàng cây Chiều nay tan tác cánh phượng gầy...
Một chàng trai Do Thái Hỏi giáo sĩ uyên thâm Một cuốn sách trí tuệ Nổi tiếng dân tộc mình. Anh đã từng tốt nghiệp Một đại học lừng danh Và đang làm Tiến sĩ Ở nước Mỹ văn minh....
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!