- Sáng tác mới
gió Đông thăm thẳm vòng quanh núi cây lá trở mình rúng canh khuya vài hạt sao trời rơi thảng thốt vào đêm sương lạnh chuyển giao mùa... vươn tay khép cửa màn nhung nhớ...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Tia nắng ban mai bay qua tầng mây Giọt sương tinh khôi long lanh vòm cây Nụ cười nở ra quanh ta mát lành như mưa Sáng nay bạn có nụ cười chưa? Nụ cười nở ra, muộn phiền tan hết...
Hình ảnh này chỉ còn trong quá khứ khi chúng tôi ở lứa tuổi thiếu nhi. Ngày ấy bánh kẹo hãn hữu, mậu dịch có bánh quy Hương Thảo và kẹo Hải Châu là nhất, rồi mới đến kẹo sữa, kẹo chanh....
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Một buổi thầy Thỏn vào lớp thấy trên bảng đen dòng chữ trắng chềnh ềnh: Thầy Thỏn Mỹ. Thầy tủm tỉm cười khoan khoái ngồi xuống ghế. Cả lớp sợ hết vía. Đứng dậy thầy hất hàm hỏi: Ai viết đấy. Ý là sao. Cả lớp nín thở đợi thầy nổi cơn tam bành....
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Đẹp hơn ánh dương ban sớm Thơm ngát mặt đường, lấp lánh ánh huy Những đóa hoa sen tươi thắm diệu kỳ Theo bàn tay em toả quang rực rỡ....
Phải là linh cảm chuyện gì Mà đêm khó ngủ ngày thì nôn nao Đông về rét mướt có sao Mà lo sương muối hanh hao thân gầy...
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta...
Kỵ hổ chi thế (tiếng Hàn 기호지세 tiếng Hán 騎虎之勢 - kỵ hổ chi thế). Ở đây, kỵ - cưỡi, hổ - hổ, chi - của, thế - tình cảnh. Kỵ hổ là cưỡi hổ, chứ không phải là kiêng kị con hổ. Nghĩa đen câu này là ai đó đang ở cái thế cưỡi hổ. Câu này tuy có vẻ dễ, nhưng không phải. Mỗi người hiểu có đôi chút khác nhau....
Mấy triệu năm, Mặt Trời vẫn không già. Trên cung Quảng, Hằng Nga thêm tuổi ... Bên gốc đa xưa, Lá sen nõn che đầu. Chăn ở đồng xa, Làng vẫn bắt mất trâu,...
Mẹ cha giờ chín tầng trời Chẳng nghe được tất cả lời khấn đâu Các con ở lại với nhau Trong nhà kim chỉ có đầu có đuôi. Anh em chín bỏ làm mười Cái danh, cái lợi nhất thời mà thôi...
Đà Nẵng ngày em đến Ríu ran tiếng nói cười Trắng xanh vàng tím đỏ Khua động bờ biển vui Nắng vẽ hình khuông nhạc Đan qua những hàng dừa...
Mang cả ngái ngủ theo Tôi nay đi chợ sớm Trăng còn chưa kịp trốn Thuyền đã nổi đầy sông Bốn bề nước mênh mông Như lạc tinh cầu khác Ghe bồng bềnh trên nước...
Cụ đã 86 tuổi Còn minh mẫn tuyệt vời Trong mỗi lời Cụ nói Thấm một nỗi đau đời Bao dân tình mất đất Tìm đến Cụ kêu than...
Tuổi trẻ ra đi già trở về Tóc bạc da mồi vẫn giọng quê Trẻ con gặp gỡ mà chẳng biết Cười hỏi: Ông kia ở đâu về...?!...
Mệt lòng gấp lại hồ sơ Mà thương thân chủ lửng lơ phận người Bao dung suốt nửa cuộc đời Ai hay... một phút họa rơi trắng đầu ! Đường xa nắng dãi mưa dầu Nào ai biết được nông sâu lòng người...
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh Con vầng trăng lung linh Nở nụ cười hoa ngọc Mẹ quên bao khó nhọc...
Giữa giao thừa Ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm Run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ Cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào Son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời Ta gặp mẹ cha ta...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!