- Sáng tác mới
Người đi Trà cổ, Hạ long Biển xanh, cát trắng, tình hồng, mộng xinh… Không dây hai mảnh bập bềnh Một phao con sóng dập dềnh cả đôi Say sưa dưới nước trên trời...
“Chàng Kim!” - Tôi khẽ ngước lên và gọi "chàng" như thế. Vẻ ngượng ngùng của cô gái vừa ở tuổi trăng tròn, đang xốn xang, người mình thầm thương, vụng nhớ. Kim Làng Thắng. Tôi người làng Râu, cách nhau một cây cầu với thôi đường chỉ hơn một trăm mét đường liên xóm....
Đêm! Làng quê yên ả. Vắng đâu đây tiếng hát của các liền anh liền chị. Kể từ khi người mẹ tảo tần của Mỵ ra đi đã bốn năm, rồi mẹ của Thông cũng trả đi hai năm sau đó. Mỵ ở nhà vò võ với mảnh vườn ao cá ....
Quê hương mình ta thấy từ từng cao Nhà bên nhà, xếp như bàn tay đặt Con ngõ nhỏ là mạch hồng máu chạy Nhịp tim buông sớm sớm tiếng chuông chùa...
Là qua đi mờ mịt nửa khung trời Là vỡ vụn lời hẹn trước bình minh rạng rỡ Là trốn chạy vội vàng giữa cung đường không đèn đỏ Cơn mưa rào bất chợt của riêng ai Mưa qua rồi biển xanh tựa ban mai Cánh buồm nhỏ nghiêng chào con sóng nhỏ...
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh....
Biển vẽ lên trời từng cơn sóng biếc Mây lặn ngụp bơi giữa lòng nước trong xanh Mắt sáng long lanh, nắng rơi ngàn lối nhỏ Môi hồng chín đỏ, ngát hương hoa!...
Gốc bàng cũ vươn cánh tay xương xẩu Đỏ mắt tìm mùa ký ức năm xưa, Đỏ lá chờ ào ạt những cơn mưa Giữa tiếng ve rực rỡ màu hoa Phượng…...
Hôm nay, nhà có khách quý - Người khách ông Hoan luôn mong đợi. Đó là Quân con trai của bác Khiêm, bạn chiến đấu của ông thời chống Mỹ. Ông Hoan may mắn còn sống trở về....
Nguyệt ấn thiên giang (tiếng Hàn 월인천강 tiếng Hán 月印千江 - nguyệt ấn thiên giang), câu này có nghĩa là mặt trăng phủ ánh sáng của mình lên cả nghìn con sông....
Mây của trời chắc màu xanh lắm nhỉ Xôm xốp bồng bềnh theo gió chu du Chẳng nhớ nhà, chẳng biết khóc hu hu Vi vút từng cao, lang thang xứ lạ Đây thảo nguyên, đây trùng trùng núi đá Đây rừng già, suối bạc, nước long lanh...
Bà chủ gánh ra chợ Hai lồng đầy ngỗng ngan Không để ý bám gót Một chú ngỗng kêu van... "Bà chủ chờ con với! Đừng bán "vợ" con đi!...
Bãi biển quê em Có cồn cát trắng Có sân chải nắng Xanh rừng phi lao. Bãi biển quê em Bến hè tắm mát Đêm ngày sóng hát Như bầy trẻ thơ....
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Cứ ngỡ sông Son đỏ Bất ngờ nước nói xanh Con đò rời bến đỗ Dỗ cánh cò bay ngang Núi tím bờ bãi biếc Chiếc thắt lưng Quảng Bình...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Bắt đầu từ đó em ơi Hồn anh có một mặt trời là em Ngỡ ngàng bao cái thân quen Thẹn thùng giây phút đầu tiên trong đời Anh như thuyền giữa xa khơi...
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
Em còn huyễn hoặc con sông Chòng chành hư ảo ngược dòng hoang vu Có còn hoài niệm sang Thu Không gian lá đổ, mịt mù mưa ngâu Hay em quên mất ngày sau...
Hãy từng ngày con sống để vì nhau Nắng sẽ xanh nồng nàn trên búp lá Hoa vẫn nở dùng dằng mùa đã cạn Và quả thì tha thiết ngọt cho môi Cha đã đi quá nửa cuộc đời Bàn chân lấm yêu đương, con tim từng ướt nhịp...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!