- Sáng tác mới
Ở đây không ruộng không trâu bê tông ngất ngưởng tìm đâu Làng Vòng Lần theo hương cốm má nồng vào phường Dịch Vọng cầu mong thấy Làng Đây rồi nắng trải Thu sang...
Vàng như lửa mặt trời từ phía biển Đón ngày dài mùa hạ lúc tinh mơ Đất âm âm qua đêm ngằn ngặt thở Cây lặng thầm ngóng gió đứng chơ vơ...
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Du Xuân sau Rằm tháng Giêng Không chen chân bên con trẻ Đường vào Chùa quen như lạ Đài Xuân bỡ ngỡ đầu cành Du Xuân sau Rằm tháng Giêng Mạ non tần ngần bén rễ...
Gió buốt mưa dầm, Chân lấm đất, Mẹ ra đồng cấy nhánh mạ non. Lá xanh run chìm trong nước ruộng. Cái lạnh rùng mình, Sự sống gặp nhau. Con ở xa chót vót non cao Khoan La San* Rét đằm sâu, sương phủ....
Dì tôi nhớ U, nước mắt lăn gò má. Chợ đã tàn, người về muôn ngả, Chỉ ngõ nhà ta vẫn bặt bóng hình. Hay là U còn vội ghé đồng xa Thăm ruộng lúa chiều qua mình cấy. Hàng nối hàng, mạ non dầy dậy....
Những ngày mùa ở quê bao giờ cũng gợi lại trong tôi nhiều ký ức. Ký ức về rơm rạ, thóc lúa, là ruộng cày, là đon mạ non, những củ khoai tây trong nắng, trong mưa, trong giá rét... Và ký ức ấy luôn gắn với mẹ tôi - người đàn bà của làng quê Việt Nam nắng mưa vẫn tần tảo....
Giáp tết khi những đợt mưa xuân rắc bụi trắng trời cũng là lúc vụ cấy đang ngày gấp gáp. Những chân mạ non gặp khí xuân ấm áp trở lên xanh mướt mát....
Trời bây giờ đã dần chuyển sang đông Mẹ có còn khơi bếp hồng mỗi sáng Có chờ con mỗi khi chiều chạng vạng Đêm- ngỡ bước con về khi nghe tiếng lá rơi...
Trong cuộc sống hiện tại, chúng ta luôn luôn coi nhẹ những gì chúng ta đang có, cho rằng đó là lẽ tự nhiên, những gì bản thân không có lại oán trách số mệnh không công bằng,...
Chuyện kể rằng: một hôm, có người hỏi một ông lão, mặt trăng và mặt trời cái nào quan trọng hơn. Ông lão suy nghĩ một hồi lâu, rồi trả lời: “Là mặt trăng, mặt trăng quan trọng hơn.”...
Chuyện kể rằng: một hôm, có người hỏi một ông lão, mặt trăng và mặt trời cái nào quan trọng hơn. Ông lão suy nghĩ một hồi lâu, rồi trả lời: “Là mặt trăng, mặt trăng quan trọng hơn.”...
… Nói về chuyện học hành của tôi và các anh chị em trong nhà thời thơ bé, mà không nói về bố tôi, thì đó là một thiếu sót lớn. Bởi hơn ai hết, ông là người ý thức rõ rệt, đầy đủ nhất về chuyện học hành của con cái....
Có nhiều người trong chúng ta biết về bài thơ HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ của nhà thơ Đường theo trường phái Đạo Gia là Hạ Tri Chương. Hạ Tri Chương (659 - 744), là người Vĩnh Hưng, Việt Châu (nay thuộc huyện Tiêu Sơn, tỉnh Chiết Giang). Ông đỗ tiến sĩ năm 695, sống và làm quan ở kinh đô Trường An trên 50......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!