- Sáng tác mới
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son...
Hình như có một đêm trời hai ta tát đến cạn vơi sông Hồng tát đêm cạn rọc, cạn ròng ngước lên trời nổi bềnh bồng bình minh...
Tần ngần nơi bến sông xưa Người buồn sông cũng hững hờ dòng trôi con đò lặng lẽ đơn côi Như chung nhung nhớ đầy vơi với người...
Đã lâu rồi từ thủa ấy người đi lối về quê không thấy dấu chân về Con sông quê bao lần thay màu nước Dáng hoa xưa vẫn biền biệt phương nào....
Kỷ niệm tuổi thơ những lúc vơi đầy Nơi bến sông này bao tháng ngày vùng vẫy Sải cánh tay bơi bơi ngược dòng chảy Có cô bé trên bờ ngưỡng mộ ngó theo. Có một lần em bầy tỏ ước ao...
Tôi vẫn nói em là dòng sông tâm hồn như mênh mông sóng nước Tôi nhớ khi xưa em tuổi hồng Có một người ngơ ngẩn nhịp tim rung.
Nước theo dòng nước làm dòng chảy...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Em nhỉ quê mình bên con sông Nước xuôi dòng làm nên dòng chảy Màu phù sa óng ánh sắc hồng Như hôm nào đôi má...Chợt bâng khuâng....
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Ta về nghe nắng rớt trên vai Nghe mưa tí tách, nhẹ bên thềm Thấy gió quẩn quanh bờ cát mịn Nghe sóng mơ màng, hát đêm đêm...
Chiều xưa nơi bến sông này Đò đi trời bỗng đen mây mịt mùng Đò chiều ngược sóng lên rừng Cho sào lẻ bạn đợi mong thuyền về...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Biển mênh mông, cớ vì sao biển mặn Vì duyên gì Ta đến nơi đây? Nắng vẫn thế, gió vẫn thế Biển xanh vẫn mặn mòi Ta vì cớ gì ở lại nơi đây...
Se se gió lạnh trời đông Người nơi bến vắng còn trông còn chờ Vẫn là luyến nhớ người xưa Qua bao mùa nước vẫn chưa thấy về...
Cái cầu nối một vòng tay Hai bờ sông nối bên này, bên kia Sông dài, xuân cũng lia thia “xuân quê,” “xuân phố,” như chia sắc mầu...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
“Vui như Tết”. Câu thành ngữ mà tôi tin ai cũng đã từng nghe từng nói một lần trong đời ấy là nói về Tết cổ truyền, tết âm lịch. Thời ấu thơ, ngày Tết vui là đúng lắm rồi, được ăn ngon, được mẹ mua cho quần áo mới được nghỉ học và...v.v....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!