- Sáng tác mới
Con vịt lạch bạch Chạy xuống hồ bơi Con chim yêu trời bay đi muôn ngả Còn quạ vất vả vì cái đuôi dài thiên nga dạo chơi bên hồ lai láng Đàn bướm đùa nắng ríu rít bụi hoa...
Có 1 ông thầy chùa mà ai cũng biết là ai hướng dẫn tỉa chân hương dịp cuối năm, ý chính là (1) tỉa hằng ngày, không cần đời dịp ông Công ông Táo, (2) tỉa thì để lại ít chân nhang cho có tính tiếp nối, Phật tử tại gia để 3 chân,...
Lời mẹ dặn con gái Cuộc đời chỉ có một Phải tìm, chọn người tốt Từ rất nhiều chàng trai. Điều đó chẳng gì sai Khi con là con gái...
Tất cả mọi thứ tôi đang có hiện nay đều không phải của tôi. Chúng chỉ là thứ tôi mượn dùng khi còn sống. Chết là không mang đi được. Ngay cả cái cơ thể vẫn gọi là "Tôi" này cũng không phải nốt....
Tôi không thích câu "tuổi này còn làm được gì nữa". Câu này sao cứ như hàm ý muốn buông bỏ điều gì đó, vậy nên tôi không thích câu này. Nói "Tuổi này còn làm gì" giống như ta chấp nhận rằng quãng đời còn lại còn chẳng bao nhiêu vậy....
Bánh cáy Thái Bình thơm tận Mũi Cà mau Chuyến xe miền Tây trôi trong bát ngát Phía trước là bầu trời, phía trước là biển hát Đón chúng mình về trong khao khát yêu thương. Ngút ngát màu xanh những trảng đước kiên cường...
Tôi lên Mường Khương lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1998, tức là khoảng 25 năm trước ! Xuất phát từ Hà Nội bằng xe cơ quan (xe này là hãng Von-ga, tương truyền là xe cũ của cụ cốp nào đó của trung ương thải xuống cho Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia - nay là Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội......
Con sông uốn lượn đồng quê Lục bình tím ngắt trôi về nơi đâu Đôi bờ cát trắng nương dâu Mẹ cha bạc áo dãi dầu gió sương Người đi muôn dặm nẻo đường Mong thuyền cập bến người thương đợi chờ...
Con đi muôn nẻo dặm trường Có lời thầy dạy con đường từ tâm Tháng năm gieo chữ lặng thầm Cho con biết tự vươn mầm mà xanh....
Tất cả mọi thứ tôi đang có hiện nay đều không phải của tôi. Chúng chỉ là thứ tôi mượn dùng khi còn sống. Chết là không mang đi được. Ngay cả cái cơ thể vẫn gọi là "Tôi" này cũng không phải nốt. Chúng ta đều biết, ta đều phải bỏ nó lại khi ta rời cái thế giới này....
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa,......
Sai lời hứa với bạn thì tình bạn bị rạn nứt, sai lời hứa với con thì sự kính trọng hao dần, sai lời hứa với doanh nhân thì làm ăn chấm dứt. Ta thường không để tâm lắm về lời hứa với tự bản thân mình. Nhưng, nếu ta mà không còn tin bản thân ta nữa thì thiên hạ làm sao mà tin....
Ai về cửa bể tìm ai Tìm bông điên điển mọc ngoài bờ kênh Tìm đêm chung bắt cá linh Dòng sông in bóng chúng mình đêm trăng Tìm về rừng đước Năm Căn Bóng người con gái khăn rằn ngang vai...
Năm 1976, tôi dự kỳ thi học sinh giỏi văn toàn quốc lớp 4 được giải nhì. Đây là kỳ thi học sinh giỏi đầu tiên tổ chức trên quy mô cả nước. Bài văn ấy là câu chuyện đồng thoại về cuộc sống của một chú gà trống, phần thưởng là chiếc áo dệt kim dày, rộng thùng thình mà mấy năm sau tôi mới mặc vừa và......
Cái lạnh này lại làm tôi nhớ cảnh người làng Hoàng Tường làm đồng. Mấy chục năm trước, cũng sống ở quê ít năm, chứng kiến cảnh mọi người dậy tù tờ mờ sáng, áo tơi, chân đất ra ruộng, mình thì vẫn co ro, oằn oài trong chăn. Đành là việc sinh nhai sinh kế, nhưng quả thật, sức chịu đựng, kiên trì của......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!