- Sáng tác mới
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 공리공론(空理空論 - không lý không luận. Ở đây, không - rỗng, lý - xử lý, luận - bàn. Nói thêm rằng chữ "Không" (空) ở đây vừa có nghĩa rỗng tuếch, vừa có nghĩa là không thực tế. Chữ "Lý" (理) vừa có nghĩa là lý lẽ, vừa có nghĩa là tu chỉnh, xử lý....
Nhắc đến hình tượng “gieo Thái Sơn”, những người từng đọc “Chinh phụ ngâm” hẳn còn nhớ bốn câu thơ này: Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Tôi được may mắn biết Sapa từ những năm 1990. Lúc đó Sapa quả thật là rất hoang sơ mà đẹp lạ lùng. Chắc chắn tôi chỉ là một trong số nhiều người bị Sapa quyến rũ, nên thứ bảy hàng tuần lại bắt xe từ Lào Cai lên Sapa. Đường đi hồi đó thật khủng:...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 우공이산(愚公移山 - ngu công di sơn. Ở đây, Ngu- đần, công - ông già (Thư Công là ông già nuôi khỉ, Ngu công là ông già chất phác), di - dời chuyển, sơn - núi....
Hát ru là một hình thức hát dân ca độc đáo được cho rằng chỉ có duy nhất ở Việt Nam. Lời hát ru được lấy chủ yếu từ thơ lục bát trong ca dao dân ca. Diễn xướng là tất cả mọi người ai có trẻ nhỏ trong nhà và có một tâm hồn thấm đẫm chất nhân văn....
Âm – Dương là hai mặt không thể tách rời trong cuộc sống. Muôn vật trên trái đất này đều mang trong mình tính dương và tính âm. Con người cũng có người thiên về tính âm có người thiên về tính dương. Trong sách y học cổ truyền từ thời Hải Thượng Lãn Ông hay nói người có thể hàn hay thể nhiệt....
Tâm thế con người ta, khi ta ra đời đã nắm chặt bàn tay, rồi khi lìa đời, dù biết chẳng thể mang theo một xu nào thì họ vẫn còn tham sở hữu, bàn tay vẫn cứ khum khum lại....
Để hiểu được một người sống có đạo hay không, hơn 2000 năm trước đây, Gia Cát Lượng có đưa ra bảy cách: Đem điều phải, lẽ trái hỏi họ để biết trí hướng; Lấy lý luận dồn họ vào thế bí để biết khả năng biến thái; Lấy mưu trí trị họ để trông thấy kiến thức; Nói cho họ thấy khó khăn để xét đức, dũng;......
Em lắng nghe… lắng nghe Tiếng mưa ngoài cửa sổ Hạt mưa rơi nho nhỏ Dịu êm và thơm … thơm...
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất, tôi đứng lặng nhìn bầu trời quê hương và nghe không khí lành lạnh thân thương của một chiều cuối đông đang thấm vào da thịt....
Huyền Tâm hát những diệu khúc tháng năm. Nhưng hình như không phải của thời hiện tại. Dù nói với cơn mưa Hà Nội đang rì rào, dù nói về hoa sen trước mắt trong ánh hồng buổi sáng, thì thơ của cô cứ trong veo, theo suốt, dẫn ta về cái ngày xửa ngày xưa, như cổ tích. Xa xăm hơn là những cánh hạc Tiên......
Và cứ thế, cứ thế, tôi lớn lên sau chiếc yên xe đạp của thầy tôi mỗi tháng ngày. Con ngựa già mang tên “thiếu nhi” cứ nhẫn nại, miệt mài tiến lên, đưa tôi gần hơn cái đích cần đến thì tấm lưng gầy của cha tôi càng cong xuống gần chiếc ghi đông xe đạp. Một Tuổi Thơ Văn ngọt ngào, lấp lánh niềm vui......
Đã cuối thu rồi, vẫn heo may Vẫn vầng mây trắng, lá rơi đầy Mùa thu còn đó, người đi mãi Hoa Sữa vô tình, hương ngát bay....
Chiến tranh đã lùi sâu vào dĩ vãng. Trong phút yên bình hôm nay, không biết có ai, còn ai nhớ lại hay biết được những tháng năm khốc liệt, những đêm mòn chờ đợi với nước mắt, niềm tin, nỗi nhớ thương của những người đàn bà đi qua cuộc chiến...
Se se heo may về ngoài hiên Sương đọng cánh sen, thoáng ưu phiền Lá vàng, lá vàng rơi nhiều quá Người đi… vơi đầy nỗi truân chuyên....
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa sen như ở đây. Cây sen mọc trong ao, hồ, trong ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là sen......
Tập thơ gợi nhớ những kỉ niệm thời ấu thơ nghe mẹ hát: “Trong đầm gì đẹp bằng sen/Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng…”. Sen mọc trong bùn, sống trong nước, vươn lên dưới ánh mặt trời để nở hoa, kết hạt. Sen là biểu tượng của sự tự thích nghi và vươn lên trong mọi hoàn cảnh. “Diệu khúc Sen” cũng......
Cha tôi đã rời xa cõi tạm 7 năm. Biết bao biến cố cuộc đời trong gia đình tôi đã xảy ra trong thời gian đó. Vui và buồn! Được và mất! Thất bại và thành công! Tất cả đều đã qua để tôi nhận một điều giản dị: Tôi là người con hạnh phúc vì luôn được yêu thương, che chở bởi những Người Cha, Người Mẹ -......
Có điều gì muốn nói cùng nhau Mà hoa sữa nồng nàn đến thế? Thêm heo may, đêm về, qua ngõ phố Thu dềnh dàng, buông sắc vàng rơi....
Này nỗi nhớ, khóc xong rồi buông nhé, Hoài niệm chi, u uất mà chi, Lá bây giờ không còn của vườn xưa, Hoa đã khác và mùa thu cũng khác....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!