- Sáng tác mới
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Anh yêu em Yêu người đàn bà dịu dàng Yêu cả người đàn ông dũng mãnh Em một nửa ngày Đựng trong một nửa đêm Em yêu anh Yêu ngọt ngào thánh thiện Yêu cả những đắng cay hiển hiện...
Sáng sớm mình còn đang nằm lơ mơ trên giường đã thấy giọng người thiếu phụ văng vẳng ngoài hành lang: Kêu cho lắm vào. Cùng với giọng có phần chì chiết là tiếng dép khua lẹt xẹt mặt sàn. Khu an dưỡng như một tiểu bán đảo nằm sát mép biển....
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Em tìm anh trong khoảng trời xanh Chỉ có dạt dào mây bay cùng gió. Em tìm anh của ngày xa xưa đó Chỉ có giày vò cuộn trái tim đau. Em tìm anh của nụ hôn dài sâu...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Em không muốn gặp anh nữa Không phải vì anh đã nghèo Không còn đất đai nhà cửa Cảnh nhà túng bấn gieo neo Em không muốn gặp anh nữa Không phải vì anh mới giàu...
Ngoài đồng trong làng nơi nào ẩm ướt là có ếch xanh. Chúng lau nhau một lứa. Khi ngồi chồm hỗm trên bờ. Khi nhảy nhót long tong mép cỏ. Khi bơi lội nhăng nhít trên mặt nước. Khi leo trèo trên bè rau muống. Ở đâu ếch xanh cũng hồn nhiên ồn ào náo nhiệt....
Sông đi hết mình thì sông gặp bể hạt đi hết mùa hạt tìm gặp quả. Anh đi từ anh từ ngoài anh nữa bóng ai đơn lẻ về đâu, về đâu ai bảo đất rộng...
Thời học sinh chắc ai cũng biết mấy câu thơ của Nhà thơ Nguyễn Bính: “Cái ngày cô chửa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Sách Thiên văn huấn (天文訓, 천문훈), Hoài Nam Tử (淮南子, 회남자) viết rằng: sau Thu Phân 46 ngày là tới Lập Đông (立冬, 립동/입동). Từ lúc này, cỏ cây khô héo và chết (초목이 다 죽는다)....
Em không nhớ anh nữa Tất cả tại mùa xuân Nói nhớ mà không nhớ Bảo thương mà không thương Em không chờ anh nữa Lỗi trời chim én bay...
Phong thủy là một vấn đề được nhiều người quan tâm. Đặc biệt, phong thủy ra sao để có thể trong ấm ngoài êm, để có thể phát tài, phát lộc v.v.. lại càng được chú ý nhiều hơn. Tuy nhiên, ít ai biết được một điều tưởng như đơn giản mà hết sức then chốt rằng “phong thủy tốt nhất là nhân phẩm”....
Chợt thấy mình có lỗi với hoàng hôn Khi trời chiều quên tãi vàng ráng đỏ Mặt nước sậm sì ướt mọng bờ mi gió Sóng bơ phờ bên bờ đá lặng câm....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Trong Tiếng Việt có hai chữ “bình yên” và “bình an”. Thoạt nghe thì thấy cả hai chữ đều hao hao như nhau, nhưng thật ra nó là hai thứ hoàn toàn khác nhau....
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!