- Sáng tác mới
Sau bão lũ trẻ kéo nhau ra bãi biển tìm nhặt đồ trôi dạt. Cò Bé bắt được một con cò ruồi non ẩn nấp trong hang cua. Một bên cánh nó bị gãy sã ra chắc là do gió bão. Cò ruồi đói lả bẹp dúm thoi thóp sắp chết....
Bãi biển quê em Có cồn cát trắng Có sân chải nắng Xanh rừng phi lao. Bãi biển quê em Bến hè tắm mát Đêm ngày sóng hát Như bầy trẻ thơ....
Từ năm 1987, Hàn Quốc có Luật cấm cơ sở, nhân viên y tế tiết lộ giới tính thai nhi (태아성감별금지법). Luật này bắt nguồn từ việc phá bỏ thai nhi nữ một cách mù quáng do tư tưởng trọng nam, thích có con trai (남아선호서성)....
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Luênh loang hạt gió lấm lem thoắt chui hang lỗ người xem sững sờ Tháng ngày bươn trải bãi bờ ma trận hang lỗ bao giờ lạc quê? Nhà Còng không số vỉa hè...
Kín trời mây phủ mưa giăng Thương nàng Chức Nữ lệ tràn trời thu Ngân hà xa cách đôi bờ Yêu thương dồn nén vỡ òa ngày đêm Thấy đời chợt xót xa thêm Đường tình duyên phận chẳng bằng Ngưu Lang...
Khi xưa ngày bé tí teo Ngày hè nơi bãi tiếng reo tưng bừng Anh em đội nắng mình trần Chơi trò đuổi bắt cát chồn bước chân...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Đã bao lần về lại bến sông quê Kỷ niệm tuổi thơ lặng lẽ tìm về Mắt ngơ ngác tìm bãi bồi xưa ấy Thấy mênh mang một màu nước sóng xô....
Người đem cả cuộc đời rộng lớn Hiện về từng trang báo những dòng kia Trên mỗi chữ là bóng hình của đất Là bóng dáng đời ta… Là gương mặt ngày về Một cây bút và từng câu, từng chữ...
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi Tưởng nhớ tiền nhân Đền Xã Tắc Khỏa nước Ka Long...
Trăm hoa phổ quát Xuân sang mà hoa cải trộn thơm vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhu mì lặng lẽ nghiêng đồng hoa thôi, Ngượng ngùng nõn nghển lên trời...
Ngày nhỏ, mỗi khi đi học về, tôi phụng phịu từ ngoài ngõ, cái tật bụng đói là mặt bí xị ra. Nhất là nhìn vào mâm cơm chỉ thấy trơ ra đĩa rau muống luộc với bát mắm cáy....
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Hẹn nhau đua nở Xuân sang một riêng hoa cải trổ vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhận mình lấm láp nghiêng đồng hoa thôi...
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi...
Các bạn chắc hẳn đã biết về bài hát Hà Nội và Em của Nhạc sĩ Phương Huỳnh phổ thơ đúng không! Đó là một bài hát có giai điệu đẹp và lời rất trong trẻo từ một bài thơ một tay hâm nào đó đã viết là Nó....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!