- Sáng tác mới
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Truyện Kiều với Tiếng Việt hẳn là có mối liên hệ như cụ Phạm Quỳnh từng khẳng định: “Truyện Kiều là cái ‘văn-tự’ của giống Việt-Nam ta đã ‘trước-bạ’ với non sông đất nước này”. Có lẽ không ngẫu nhiên khi một số nguyên thủ quốc gia nước ngoài tới Việt Nam đã trích Kiều như một phương tiện giao lưu......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 동분서주(東奔西走 - đông bôn tây tẩu). Ở đây, đông - phía đông, tây - phía tây, bôn - chạy vội vàng, tẩu - chạy. Câu này có nghĩa là chạy vội vàng phía này, phía kia, hàm ý là đang rất tất bật, vội vàng đôn đáo tứ phía....
Giữa không gian trong vắt lặng im Bỗng mọc lên những bông sen màu tím Những hòn đá im lìm biết nói Nước qua khe róc rách góc tai đời...
Đó là bức tranh vẽ tay trên giấy dán tường trang trí trong phòng Đại lễ hội của Salinda. Bức tranh thể hiện một cảnh dưới đáy Đại dương. Những san hô, những ốc sò, và trọng điểm là những đàn cá đang di chuyển. Vẻ mềm mại sinh động của từng con cá là tài hoa của bàn tay nghệ sĩ....
Em Chỉ có câu thơ ngổn ngang Không vần điệu Lạc trong những buổi chiều Không anh Em Chẳng biết vẽ lên mặt trời những sắc màu xanh tím Vì mặt trời thiêu đốt đêm đen...
Cổ nhân bảo khi chỉ ăn rau hãy nhìn người chết đói, khi bị què hãy nhìn người bị liệt, khi chỉ có một mái tranh hãy nghĩ đến kẻ ngủ đường… Khi ấy ta thấy ta vẫn còn ổn. Vậy nên, đừng có than. Cố lên!...
Quả vàng chín với heo may Quả xanh gội tiếp tháng ngày nắng mưa Hoa nở đẹp…ta làm thơ Khi nếm quả mới dại khờ biết chua!...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 권토중래(捲土重來 - quyển thổ trùng lai). Ở đây, quyển - cuốn trôi, thổ - đất, trùng - lặp lại, lai - đến. Câu này có nghĩa là cuốn theo đất mà đến lại lần nữa (흙먼지를 일으키면서 다시 돌아온다)....
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Em đã đọc vần thơ hò hẹn Về nỗi niềm khắc khoải mong chờ Em đã đọc vần thơ trách cứ Với một người lỡ hẹn vì mưa Nhưng có thể em chưa từng đọc...
Ừ, thì cỏ dưới chân ta xanh. Ngước lên lồng lộng.Tàn xanh tắm nắng long lanh... Ừ, thì tháng năm quẩn quanh, Kí ức tồn đọng, Khoảng trời cao rộng, Ngày mai thôi, kỷ niệm thoắt qua rồi......
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc đời, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng......
“Bước cao bước thấp gập ghềnh Ngoăn ngoeo đuôi chuột chênh vênh tai mèo” Đường lên Lũng Cú cheo leo Có đi mới biết núi đèo Đồng Văn Mồ hôi loang áo nhọc nhằn Mã vạch mã số nghìn năm lưng chàm...
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em Giữa trưa Anh bảo là đêm...
Đừng là sắt Chẳng là gang Hãy cứ dịu dàng là trái tim thôi ! Trái tim của một con người Biết buồn vui, biết khóc cười, ghét yêu Biết khinh, biết trọng, biết điều Biết trao, biết nhận, biết chiều, biết thương...
Người ra đi xin như giọt mưa hiền Cho đất lại bình yên màu xanh cũ Nắng rực rỡ trong chiều như nhắn nhủ Thoáng chút gì hương bưởi Tháng Ba ơi!...
Lão Tử nói rằng một người đức hạnh có thể hoàn thiện và dung hợp với “Đại Đạo” bởi vì khuôn mẫu của đức hạnh chính là “Đạo”. Lão Tử còn nói rằng nguyên do sông và biển mênh mông sâu thẳm là bởi chúng ở vị trí thấp nhất để tiếp nhận lấy nước từ từng nhánh sông khe suối nhỏ bé....
'Lý ngư" là cá chép. 'Vọng nguyệt" là trông trăng. Đây là bức tranh rất quen thuộc với người Việt Nam. Cá chép là loài được trọng vọng bởi nó là loại cá duy nhất có thể hóa rồng nếu tu luyện, vượt được vũ môn. Tất nhiên, trong ức triệu con, chắc chỉ một hai đạt thành tựu. Phần......
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!