- Sáng tác mới
Món quà em tặng cho tôi Thiêng liêng bởi lấy cuộc đời tặng nhau Tặng kiếp trước, tặng kiếp sau Cây thời gian mọc xanh màu thủy chung...
Còn gì sướng vui hơn Khi gặp lại người thương Đông rét mướt Lá lòng xanh lộc biếc Gió vẫn lạnh Giờ gió thành thân thiết Gió ôm chúng mình Như một chiếc chăn chung Đất dưới chân Cũng hớn hở nhịp rung Trời kéo xuống Người với trời thành một Ai nỡ ngủ...
Làm sao đến được cùng em Mưa phùn gió bấc ngược về Mây mù đường xưa mất lối Em gieo rét mấy cuộc đời Làm sao để ta thành đôi Tầm xuân em nào có lỗi Bông cúc cuối thu nở vội...
Ta cho đi niềm vui Nhận nỗi buồn ở lại Cứ cho đi cho mãi Trao kèm theo nụ cười Ta cho đi nỗi buồn Nhận niềm vui ở lại Đừng cho đi cho mãi Có một người vì ai...
Bởi nuốt nước mắt vào trong Hòa cùng đất nên sắc hồng sông ơi Buồn vui sóng đánh lở bồi Yêu thương đau khổ một đời vẫn xuôi....
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Có trải qua sóng gió Mới quý ngày bình yên Vượt qua ngàn bão tố Vững tin ở con thuyền Đời nên đủ thử thách Để rèn tính kiên cường Đủ nếm mùi thất bại Cho ta biết khiêm nhường...
Tháng Sáu vẫn nồng nàn thế Phượng tô sắc thắm lưng trời Sen buông làn hương đồng nội Nâng cánh diều lên chơi vơi. Tháng Sáu vẫn ngọt ngào thế Trái Vải hồng trên môi em...
Chút lặng thầm em mang về với biển Những buồn vui trăn trở nửa đời người Khi chia xa lòng nuối tiếc không nguôi Em không trách dù lòng nhiều hờn dỗi Vẫn biết rằng cả hai cùng có lỗi Không nhìn lại nhau sau đôi phút giận hờn...
Mẹ ơi, con lại viết thơ thôi, Vì như thế còn ích hơn ngồi khóc, Những nỗi đam mê, những niềm day dứt, Lặng theo cơn lũ qua mùa. Giá mà ngày con mới tập đi,...
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc Trong mái nhà tranh, trên mái ngói cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc, Trong mái tranh, trên mái ngóii cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Chia buồn bao giờ cũng dễ Cho đi một chút cảm thông Chia vui làm sao khó thế Người không vui có cùng vui Khó thế, do người đố kị Tự đo cao thấp hơn người...
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
Đừng là sắt Chẳng là gang Hãy cứ dịu dàng là trái tim thôi ! Trái tim của một con người Biết buồn vui, biết khóc cười, ghét yêu Biết khinh, biết trọng, biết điều Biết trao, biết nhận, biết chiều, biết thương...
Thế nghĩa là... Có lẽ thế, từ nay Lời chúc phúc cho nhau không còn nữa Mặt trời sẽ tắt đi ngọn lửa Trái đất buồn trăn trở với đêm đen....
Tháng Sáu vẫn nồng nàn thế Phượng tô sắc thắm lưng trời Sen buông làn hương đồng nội Nâng cánh diều lên chơi vơi. Tháng Sáu vẫn ngọt ngào thế Trái Vải hồng trên môi em Mận, Đào hây hây má thắm...
Ta vốn là một gã nhà quê Với nghiệp nhà "canh nông vi bản" Tuổi ấu thơ chân bùn tay lấm Cắt cỏ chăn trâu Thất học trường làng... Bước vào đời như một gã nhênh nhang Đi lính... Chuyển ngành... Học hành... Công chức......
Vậy điều gì ở cuốn sách hình thức rất bình thường, tác giả không nổi tiếng, không cần xì-căng-đan, không cần giới thiệu, quảng bá bằng những công nghệ chuyên nghiệp nhưng vẫn tạo được sự hấp dẫn rất tự nhiên như vậy? Tôi đã trao đổi điều này với khá nhiều người đã đọc“Buồn vui nơi trần thế”và nhận......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!