- Sáng tác mới
Bàn chân nó vốn là bảng điều khiển thu nhỏ của cơ thể, nhiều huyệt đạo nối với các bộ phận, chỉ cần day, ấn, vỗ là giúp cải thiện. Mấy hình dưới là ví dụ....
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Gia Cát Lượng tự là Khổng Minh (181–234), hiệu là Ngọa Long tiên sinh, là vị quân sư và đại thần của nước Thục thời hậu Hán. Ông là một chính trị gia, nhà quân sự, là học giả và cũng là một nhà phát minh kỹ thuật....
Trong cuộc sống, ai giúp cho ta bát cơm, tấm áo, cắc bạc, đồng tiền… Ta phải biết ơn, mang ơn và phải tìm cách trả ơn. Không thể vong ân bội nghĩa....
Chữ Nhẫn là kiên tâm nhẫn nại. Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an-tịnh, nhứt là về phương-diện tu-hành đạo-đức, phải thật hành chữ nhẫn trước hết....
Bây giờ đang là giữa tháng ba âm lịch, thương cái rét nàng Bân đợt hai mà cũng chỉ đủ lạnh cho người mặc chiếc áo dài tay chứ không cần mặc đến chiếc áo len nàng miệt mài đan vắt ngang từ mùa đông sang mùa hạ....
Bàn về nhân tướng, có tâm tướng và mạo tướng. Mạo tướng, còn gọi là hình tướng. Là cái tướng bề ngoài, thể hiện ra thân hình,...
Tôi thích gọi em bằng cái tên Phượng Vàng xinh đẹp bởi nhiều lẽ. Thứ nhất, em là một cô bạn đồng hương, xinh đẹp của tôi. Thứ hai, em đang sống ở thành phố được mệnh danh là Thành Phố Hoa Phượng....
Người biết học là: biết làm trò. Biết làm trò, sẽ có lúc làm thầy. Kẻ không biết làm trò, sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành thầy ai được. Vậy thế nào là biết học ?...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Vịn vai mây ngược dốc Cun Bám thung Khe khói mây đùn trắng mây Cách nhau chỉ mấy sải tay Lần đường đêm giữa ban ngày chơi vơi Trời nằm ngang núi tắm hơi Rừng xanh người bén duyên trời đó em...
Lão Tử là thủy tổ của Đạo gia, trước tác Đạo Đức Kinh. Theo các tài liệu lịch sử có thể khảo sát được thì tư tưởng của Lão Tử có cội nguồn gắn liền với Quy Tàng, một trong ba bộ sách Thần thư lớn thời cổ đại – gồm Liên Sơn nhà Hạ, Quy Tàng nhà Ân và Chu Dịch nhà Chu....
Thời thơ ấu tôi đã được biết tới những mái Đình trên đất quê nhà Thuận Vi và vì thế mới biết các bậc Tiền Nhân cha ông chúng ta thời xưa rất coi trọng lễ nghi văn hóa làng xã. Đình làng luôn là nơi thờ cúng các vị thượng đẳng thần, các vị nhân thần,...
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình....
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Sau bao ngày đắn đo, tôi quyết định thu xếp việc trường, việc lớp, việc gia đình để trở về Hà Nội theo học khóa bồi dưỡng viết Văn do hội Nhà văn Việt Nam tổ chức....
Ngày đó tôi học trường làng, lần đầu khi được nhà trường gọi lên nhận thư do chú bưu tá mang đến, đọc tên mình ghi trang trọng trên giấy mời tham gia trại viết, với đứa trẻ chín mười tuổi hồi đó, cảm giác thật là “vi diệu”, theo ngôn ngữ bây giờ. Bởi sẽ được đi học xa nhà 2 tuần, tận trên tỉnh, được......
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là người thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời....
Cũng giống như trả lời câu hỏi "ta là ai?" vậy. Nếu nghĩ mình là "chả là ai sất" thì sống sẽ tùy tiện, tự ti, thối chí. Nếu nghĩ "kiếp này làm người thật quý, đâu phải dễ được làm người đâu" thì sẽ sống hoài bão, trách nhiệm và luôn lạc quan....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!