- Sáng tác mới
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Như con tàu thẳng tiến Lướt sóng Bến Nhà Rồng Giang cánh buồm tri thức Ôm trọn những ước mơ Cuộc đời nhiều gian khó Cần khối óc con tim...
Nếu hôm qua bạn đã sống thiện lương Không ganh ghét và không đố kỵ Luôn học hỏi và luôn chăm chỉ Thì hôm nay bạn đã có đủ đầy Chưa hẳn là tiền mà kiến thức trong tay...
Bài thơ đầu em viết cho anh Là câu thơ gắn tình chồng vợ Câu thơ mỏng, lời yêu em ấp ủ Nhắn nhủ đêm thâu, mãi không nói thành lời. Bài thơ đầu như cánh buồm no gió Căng tràn sức sống tươi xanh...
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim. Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc. Khoảng trống của mặt đất...
Ông cháu là Bộ Đội Đứng canh giữ biển trời Vùng hải đảo yêu dấu Cho cánh buồm ra khơi Ông cháu là Lính Thợ Sinh ra những con tàu...
Anh gió mùa ... Vắt ngang nỗi nhớ của em Ấm nhẹ thôi mà sao buồn đến thế Ta bỏ quên nhau qua từng hơi thở Chẳng thể gọi gì sau những tháng ngày xa. Em để hồn mình theo gió tan ra...
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở......
Tạm biệt nhé tình yêu còn ở lại. Trái tim hoang em đi cuối con đường. Tạm biệt nhé niềm đam mê bỏ ngỏ. Ân tình nào ta để lại tháng năm. Ngày xa xăm em hành hương về ảo mộng. Tím tái con đường đau khuyết nửa vầng trăng....
Em có biết khi con thuyền rời bến, Sóng dập dềnh tấp nập mũi thuyền xô, Nhát đẩy cuối rồi chiếc sào gác lái, Giọt giọt vương trên lớp sóng lô nhô....
Trước biển cả bao la biết bao điều muốn nói, Muốn biến thành trăm sóng giỡn vô tư, Trước rập rờn những dợn sóng vô bờ, Ta muốn lang thang thành trăm ngàn ngọn gió ......
Độc quyền Tây Bắc huyền linh dập dìu sắc cóm giật mình chợ phiên, Mường Thanh cởi cúc tháng giêng Nậm Rốm mở khóa chập chiêng vòng xòe Ban rừng ngà ngọc sắc khoe hút hồn sửa cóm bùa mê người tình...
Hoa đã vàng mấy độ? Bướm còn về mấy bữa? Thu đến chưa mà hạ cứ phân vân? Đôi bướm non còn chờn vờn chi nữa, Mặc mùa trôi uống hết mật mùa xuân... Vàng đang reo, khẽ từng vòng luân vũ.....
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng....
Em sẽ mãi còn yêu anh Như tự do yêu mây trắng Như nhà nông yêu cánh đồng Như mát trong yêu sáng trong Như gió vấn vương dòng sông Thổi dọc cánh buồm ngược nước...
Có ai về với "thương nhớ dòng Lam" Ru đôi bờ bằng câu thơ viết vội Cánh buồm nâu đi hoài không trở lại Lời hẹn thề khắc khoải bến sông quê...
Hoa nở rồi hoa tàn Trời mưa rồi lại nắng Duy tình yêu nơi em trong trắng Mãi tinh khôi vĩnh viễn muôn đời Có cánh buồm là có biển khơi Có hải âu là có ngàn cánh sóng Yêu đi em Tình yêu là khát vọng Để nhân gian tồn tại mai sau...
Nha Trang biển trời mênh mang Tung tăng muôn ngàn sóng nhỏ Bạc đầu mà như em bé Chạy theo chị gió lang thang Dập dềnh du thuyền trên biển Bay bay tóc gió bay bay...
Có một mùa xuân vừa tách vỏ bước ra Tháng Mười xanh ngơ ngác Những xôn xao dịu dàng kết hạt cài lên tóc mùa xuân. Và cỏ xanh lún phún dưới rêu phong Hoa khe khẽ nở bên cây cổ thụ Con thiên tước áo xanh mỏ đỏ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!