- Sáng tác mới
Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm Hương hoa thơm vương vào cửa sổ Góc phố đông người, ai đó xôn xao …...
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Cò Bé nuôi một chú sáo đen mỏ vàng từ khi còn lông sữa non bấy. Chú chưa biết mổ. Mỗi khi cho ăn phải dùng tay bóp mỏ cho thức ăn vào sâu trong miệng. Chú mới nuốt được....
Trà Sơn Đinh Nhược Dung 다산 정약용(茶山 丁若鏞, Trà Sơn Đinh Nhược Dung, 1762년 ~ 1836년) là quan văn, nhà triết học, nhà thơ của thời Hậu Choson (Triêu Tiên) có bài thơ Độc tiếu (獨笑) rất hay....
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Mây trắng ngàn năm lại trở về Hạc vàng vẫn múa chốn sơn khê Ta ơi lưu luyến chi phồn tạp Mảnh trăng xưa không neo nổi câu thề. Mỗi buổi sáng nghe lời chim hót...
Có người cho Cò Bé một con sáo nghệ non. Nó bấy quá hình dung oặt ẹo. Phải gỡ mỏ cho thức ăn vào họng rồi đổ từng thìa nước cho trôi xuống. Cứ thế rồi nó cũng hồi tỉnh dần đi lại được....
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Sau bão lũ trẻ kéo nhau ra bãi biển tìm nhặt đồ trôi dạt. Cò Bé bắt được một con cò ruồi non ẩn nấp trong hang cua. Một bên cánh nó bị gãy sã ra chắc là do gió bão. Cò ruồi đói lả bẹp dúm thoi thóp sắp chết....
Làm cơm đón khách qua nhà khách đâu chẳng thấy chờ ba bốn ngày Nhặng ruồi được dịp no say thôi thì cùng với tụi mày chung mâm...
Nếu gọi Hồ Tây là Đạp Hối Chắc nhiều người không hiểu ra sao Thời Thục,Triệu * còn dòng nghịch thủy Nước Sông Tô chảy ngược rót vào Khi Pháp đến khúc sông bị lấp...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Ta tìm về Yên Tử Tìm cõi tiên giữa trần. Đỉnh Phù Vân mây phủ Đâu phái thiền Trúc Lâm? Tháng năm mờ hư ảo Đọng trên thân tùng già Cứu nước – Người cầm kiếm Thương đời – Người xuất gia…...
Đã hẹn cùng em đến hội Tháng Ba - lúa mướt xanh đồng Có gì làm ta bối rối Nắng say men nắng ửng hồng Có niềm vui nào đọng lại Cho em lạc giữa mùa Xuân...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Gửi lại nhé, giảng đường xanh mơ ước Tiếng đời vang náo nức qua phòng Đường đi học bước chân dài khát vọng Nghe bác tài gắt gỏng lúc nhờ xe...
Cái đêm anh giã biệt em Đêm đen đến gió cũng đen một màu Trăng không còn tỏ trên đầu Người không kịp thốt một câu ân tình Anh bơi về phía nhà mình...
Hôm qua Ma đến sân đình uống bia tán chuyện linh tinh trên đời mới hay Ma cũng khóc cười cũng yêu cũng ghét như người trần gian...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!