- Sáng tác mới
Bạn đã uống cafe nguội ngắt bao giờ chưa? Một mùi tanh tanh, một vị ngang ngang. Bạn đã bao giờ thử cảm giác một tình yêu nguội lạnh chưa? Một ánh mắt lạnh lẽo, một cảm giác ghê ghê. Thật hạnh phúc nếu Bạn có thể giữ nhiệt độ tùy ý đối với cafe và tình yêu, nhưng thời gian thì lại không giúp giữ......
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
Ngồi một mình. Nghe đâu đây hơi thở của mùa xuân dâng mơn man. Biết mùa xuân đã chín. Bóng chiều dần dần nghiêng xuống vai ngày, xuống ranh giới của đêm. Chiều tím rịm. Sẽ sàng tiếng kim đồng hồ chạy quanh quanh tích tích. Mùi hương hoa nhẹ nhàng tỏa lan, tinh khiết....
Theo quan điểm Phật giáo (Bắc tông) và tín ngưỡng thần linh của người Á Đông, một người sau khi chết CÓ THỂ LẬP TỨC tái sanh (vào Phật quốc, hay Thiên giới đối với người tạo nghiệp cực thiện; hay vào địa ngục đối với người tạo nghiệp cực ác) hoặc trải qua giai đoạn thân trung ấm từ 1 đến 49 ngày rồi......
Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai là thầy của ngài?” Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 문외불출 (門外不出 -môn ngoại bất xuất). Ở đây, môn - cửa, ngoại - ngoài, bất - không, xuất - ra phía ngoài. Câu này có nghĩa là không để cái gì lọt ra khỏi cửa, hàm ý là ngăn giữ không cho cái gì đó (dạng bí kíp nhà nghề, bảo vật, văn thư mật...) lọt ra ngoài. Ngoài có thể là......
Khi cầm tập thơ Giọt nắng vô thường của Trần Huyền Tâm trên tay, không hiểu sao ngay lập tức tôi liên tưởng đến “tia nắng mặt trời” trong bài thơ “Và bây giờ là buổi tối” của nhà thơ Ý Salvatore Quasimodo, người đã đoạt giải Nobel Văn học năm 1959:...
... Hè năm ấy, thi tốt nghiệp cấp II xong, tôi được bố mẹ cho ra Quảng Ninh thăm anh Lê Bính, lúc đó đang công tác ở Đoàn địa chất Thủy văn 2H Tràng Bạch, Đông Triều. Mẹ chuẩn bị cho nửa ký lạc rang, vài ký khoai tây và hai chú gà giò to hơn vốc tay, để làm quà cho anh và bè bạn....
Sư Huyền Trang tên tục là Trần Huy (Trần Vĩ hoặc Trần Y 陳褘) sinh vào khoảng năm 600 (niên hiệu Khai Hoàng thứ 20, đời Tùy), tại Lạc Châu (洛州), huyện Câu Thị (緱氏縣), tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Từ nhỏ Sư nổi danh thông minh đĩnh ngộ,...
Có thể ai đó thốt lên: Lắm chuyện! Ở quê mình thì làm gì có cây cầu nào, chắc thấy bên Tân Lập có cây cầu Tân Đệ hoành tráng muốn ghé hôi lấy tiếng thì ghé ví như phô rằng quê tôi hay nhà tôi gần cầu Tân Đệ chẳng hạn!...
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Sáng mùng 4 tết năm 2006 tôi đang ngủ nướng thì chuông điện thoại reo, tôi lười biếng cầm lên vừa a lô, thì một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thầy cô đang lên nhà em!”...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Vẫn biết, có cái Thời làm nên Đời. Và, cái Đời chứa đựng cái Thời trước bao nhiêu biến thiên dài dặc. Nhưng với ông, Nhà văn Bút Ngữ, một con người mang cái đẹp thời ấy, trên đời này, rồi sẽ còn mấy ai, gặp nữa?...
Nhà văn Bút Ngữ, tên thật là Phan Đình Khương, sinh năm 1930, tại Vũ Thư, Thái Bình. Ông nguyên là Chủ tịch Hội VHNT Thái Bình kiêm Phó Trưởng Ty Văn hóa Thông tin tỉnh Thái Bình, Bí thư Đảng đoàn Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình, Đại biểu Quốc hội khóa III - khóa IV, Tổng Biên tập Báo Thái......
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Khi bị ai đó bỏ rơi, chúng ta thường sẽ cảm thấy bị tổn thương. Nỗi sợ ngăn cản chúng ta tìm đến niềm vui, nhấn chìm chúng ta trong những ngày dài của sự dằn vặt, mong nhớ, chờ đợi chẳng biết liệu ai đó có quay trở về?!...
Có người nói “Thứ gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng… rất nhiều tiền”. Nhưng một lúc nào đó trong cuộc đời, người đó sẽ hiểu ra câu nói trên không đúng. Tiền có thể mua được hàng triệu chiếc đồng hồ nhưng không mua được một thứ, và đó là… Thời gian!...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 경궁지조 (驚弓之鳥 - kinh cung chi điểu). Ở đây, kinh - sợ, cung - cây cung, chi - là, điểu - chim. Câu này có nghĩa là chim sợ cây cung, ý là con chim đã một lần trúng tên thì nhìn thấy cây cung không tên, hay cành cây cong cong hình cây cung là giật mình sợ hãi...
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!