- Sáng tác mới
Đó là một câu đối Tết chữ Hán, phiên âm ra tiếng Việt là: CHIÊU TÀI TIẾN BẢO ĐA QUÁ PHÌ BÀ NHẬT TIẾN ĐẤU KIM BẤT THU LẠP SẮC. Cái thú vị của câu đối Tết này là cách viết và nội dung bình dân, hài hước nhẹ nhàng của nó....
Ngày xửa ngày xưa, ở Ấn Độ cổ có một người đàn ông vì chán ghét cõi đời hiểm ác nên đã tìm đến cửa Phật, quy y Phật giáo....
Việc chốn nhân gian Như ong kia cần mẫn gom mật, Rồi bản thân chưa kịp nếm Đã bị loài người lấy đi mất. Cũng thế, con người chạy đôn chạy đáo Chăm chăm gom góp tiền tài Rồi chưa được dùng đã lăn ra chết...
Sáng nay nhìn thấy báo 9 độ, đấy là Hà Nội. Thấy bảo miền núi tiếp tục lạnh sâu, sương giá vẫn tiếp tục đóng băng. Cả một vùng trắng xóa, không chim muông, không trâu bò....
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
Cuộc đời mỗi người là những câu chuyện dài. Nó bắt đầu từ khi được cha mẹ sinh ra cho đến khi trở về với đất mẹ để thấy hoa vàng trên cỏ xanh nghe gió thổi miên man trên đồi cỏ....
Chuyện kể rằng vào thời Phật Thích Ca còn tại thế, có một vị tu hành trẻ tuổi. Trên đường đi hóa duyên trong thành Xá Vệ, anh bắt gặp một cô gái rất xinh đẹp....
Vua vốn là người đứng đầu một nước, gọi là vương (王,왕). Sau mấy chục đời vua nhà Chu gọi là vương, đến Tần Thủy Hoàng mới phát sinh thêm chức "hoàng đế" (皇帝, 황제, lấy từ Tam hoàng Ngũ đế)....
Hôm rồi, nhân tiện nói về kỷ niệm 100 ngày nhậm chức của tân Tổng thống Hàn Quốc, các đồng nghiệp Hàn Quốc hỏi ở Việt Nam có hay lấy mốc 100 ngày không....
Nhớ cơm nhà không phải bởi vì ngon, mà bởi vì thân quen. Ai cũng thế, cái gì mang hình bóng tuổi thơ, hình bóng gia đình, hình bóng mẹ cha cũng đều làm ta mềm lòng và cồn cào vì nhớ, nhất là khi đang xa nhà....
Đàn ông yêu bằng mắt Đàn bà yêu bằng tai Cưới xong, chồng đổi thoắt Yêu bằng cái dạ dày... Nhiều cô vợ cũng thế Lấy được chồng là yên Chưa kể ra đâu nhé Họ thích quản hết tiền!...
Như ong kia cần mẫn gom mật, Rồi bản thân chưa kịp nếm Đã bị loài người lấy đi mất. Cũng thế, con người chạy đôn chạy đáo Chăm chăm gom góp tiền tài Rồi chưa được dùng đã lăn ra chết...
Tôi bảo kìa hoa kia đã nở Họ giương mắt nhìn tôi Tôi lại bảo kìa hoa đó đang tàn Họ lại nhìn tôi tiếp Và Họ hỏi cậu là ai Tôi nhắc họ rằng hãy nhìn hoa đi....
Như ong kia cần mẫn gom mật, Rồi bản thân chưa kịp nếm Đã bị loài người lấy đi mất. Cũng thế, con người chạy đôn chạy đáo Chăm chăm gom góp tiền tài Rồi chưa được dùng đã lăn ra chết Tiền lại cho kẻ khác dùng thay....
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn....
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Từ xa xưa khi còn nhỏ cũng như rất nhiều bạn học của Nó ngày ấy, việc học Địa lý chả mấy tay nào để ý nhưng thật sự thì nó cũng hiểu học càng nhiều thì càng bổ ích....
Đọc một câu không nghỉ đã khó, đọc một trang không nghỉ còn khó hơn, đọc một cuốn sách không ngừng nghỉ quả là việc không thể. Kiệt sức mất....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!