- Sáng tác mới
Bỉ dực điểu là loài chim trong truyền thuyết sinh ra chỉ có một bên mắt, một bên cánh. Bởi vậy, Bỉ dực điểu không thể nhìn rõ, và không thể bay được. Thế nên, nếu nó phải sống chỉ với một bên mắt, một bên cánh cho đến lúc chết thì quả thật nó là loài chim có mệnh số quá ư bi ai......
Ngày 03/10 là ngày kỷ niệm Khai Thiên (개천, 開天) của Bán đảo Triều Tiên. Vốn là 03/10 âm lịch chứ không phải dương lịch như ngày nay....
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Còn một tuần nữa thôi Là bước sang tháng Mười Tôi ngưỡng cửa bảy mươi Cái tuổi "xưa nay hiếm"... Ngồi một mình chiêm nghiệm Mọi thứ trong cuộc đời Mình không thể bằng người Cũng không thua kém bạn......
Giữa những năm 80, ở quê còn chưa có điện. Đêm hè thường oi bức, mồ hôi đầm đìa, rất khó ngủ. Khi ấy, mọi người thường vác chiếu ra đê nằm hóng tí gió. Mình cũng thế....
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Ngày đầu tiên nghỉ hưu Nhận đồng tiền "bố thí" Một khoản rất lìu tìu Một lẻ năm đô Mỹ (105 $)! Colonel Sanders nghĩ: "Mình là đồ bỏ đi Phải ăn bám xã hội Sống nữa mà làm gì?!!!"...
Nơi đó từng là chốn đi về Của bao gia đình, từng là tổ ấm Là những tiếng cười, bữa ăn ấm cúng Sau một ngày đầy áp lực xung quanh… Bất cẩn thôi, mộng đã vỡ tan tành...
Tôi tìm thấy sự an tĩnh, niềm hạnh phúc lặng lẽ mỗi ngày khi luyện tập lòng biết ơn. Lòng biết ơn sẽ kiến tạo, vô ơn sẽ phá huỷ. Trong cuộc đời có rất nhiều điều chúng ta phải biết ơn....
Mọi sự đều theo quy luật "Cái của Khi đó vốn chỉ là của Khi đó". Giống như sự suy tư của Khi đó không phải là khổ tâm của Bây giờ vậy. Nụ cười của Khi đó cũng chẳng phải là niềm vui của Bây giờ, nó chỉ có giá trị là một ký ức thuộc về Khi đó, Lúc đó mà thôi....
1. Cuộc sống dù không công bằng nhưng dẫu thế vẫn cứ ổn. 2. Khi nghi ngờ, bước tiếp theo hãy bước ngắn lại. 3. Đời quá ngắn để lãng khí thì giờ cho việc ghét ai đó. 4. Không cần phải thắng mỗi khi tranh đấu. Hãy thừa nhận sự khác biệt của nhau và ngừng tranh đấu....
Là ông chủ, khi khó khăn thì luôn cố, còn là nhân viên, khi khó khăn sẽ chìa đơn nghỉ việc. Là tình nhân, khó chịu nhau thì có thể chia tay, còn là vợ chồng, khó chịu nhau thì lại nhịn cho qua....
Bạn đang ở nơi này, Nhưng cũng là nơi ấy. Gió vuốt mi tóc bạn Tiếng dế ngân bên tai. Bạn đang ở trung tâm, Của bao trung tâm khác. Mọi vật đều ở giữa, Chẳng có gì ngoại biên....
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ. Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách ,nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Quốc nên chữ Song Hỷ có màu...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn. Giống như ta sẽ chết nếu sa vào băng mỏng, bạn đừng dựa bừa vào mối quan hệ còn chưa đủ chín....
Một bàn tay vuốt chạm vào vũ trụ Vòm Thái Hư tròn trịa quay đều Bàn tay đẩy vào màu thanh xanh xao Tất cả trong veo thành ánh sáng Quả cầu Thiên Hà, chòm chòm sao sáng...
Tháng bẩy âm lịch là một tháng có nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt. Tháng bẩy còn có tên là: tháng Vu lan, báo hiếu cha mẹ, tháng xá tội vong nhân, tháng cô hồn, tháng ngâu......
Cuộc sống hiện nay của Bạn là do bạn tự nguyện lựa chọn Vấn đề là, phần lớn chúng ta quên mất sự thật là "có thể lựa chọn". Mọi sự an nhàn đều có cái giá của nó. Chán ghét nơi đang làm mà vẫn không rời bỏ nơi đó là do Bạn không muốn rời bỏ nó thôi....
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên Đói kiếm cơm ăn, mệt ngủ liền Trong nhà của báu tìm đâu nữa Trước cảnh lòng không chẳng bận thiền....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!