- Sáng tác mới
Vào tuổi "xưa nay hiếm" Chưa cảm thấy quá già! Đôi khi vẫn chuyện phiếm Dù thành ông, thành bà… Vẫn nhảy múa, hát ca "Thả phanh" cùng bè bạn Chơi với cháu ở nhà Chẳng bao giờ biết chán!...
Cái mùa cây cải ra ngồng Gió ven sông với nắng sông nhuộm vàng Cánh hoa cải gọi hè sang Người về đò đã sang ngang bến người Gió đưa hạt cải về trời Để người góa bụa với người nằm bên...
Lá thu rơi chơi vơi trong lòng tôi Tôi hứng lá mộng mơ em gần quá Mùa xao xác gọi thu quen thu lạ Nệm lá vàng nhắc em tận cùng xa...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Lại một mình cà phê đắng chiều đông Ta ngồi với nỗi buồn không có tuổi Cứ khuấy mãi những đam mê trôi nổi Cạn lòng rồi mà đã lắng lại đâu. Ơi vị thơm đắng đót màu nâu...
Trong tàn đêm đời mình, mẹ nấc từng hơi thở. Trái tim khô, bỏ lại những nụ cười. Bàn tay mỏng, nhão nhàu rơi xuống. Không có phép màu nào, con đành nhận nỗi đau....
Mẹ tôi con một ông Đồ Đất quê làng Thắng, bên bờ sông xanh Như hoa nhài vốn dịu lành Mẹ mê cửa Khổng, Sân Trình cao sang Mê cha tôi, vị giáo làng Năm 16 tuổi đã làm Thầy Nho...
Vợ là đất, chồng là trời Chồng không bên vợ, trời chơi vơi trời Thiếu vắng chồng, vợ hụt hơi Thuyền không bánh lái biển khơi sóng dồi...
Sinh thời, vốn coi trò như con, mỗi khi viết xong một truyện ngắn, thầy thường đưa cho tôi đọc trước. Thầy bảo tôi là người sành văn; tuy viết đôi khi còn mắc lỗi về câu, nhưng bù lại, tôi hay có những ý tưởng lạ. Mà văn chương thì luôn cần những ý tưởng như thế......
Lã chã giọt bên thềm, Mi mắt già cộm ướt. Về với không điều ước, Mà sao còn xót xa? Một đêm nữa đã qua, Gà xao xác gáy sáng, Tiếng nhạc Thiền tĩnh lặng, Mà cứ sao bồi hồi?...
Giữa dòng đời mải miết Bất ngờ chạm sắc Thu Lòng quên đi mỏi mệt Tỉnh thức những cơn mơ... Khắc khoải nỗi đợi chờ Sấu giòn môi ngọt lịm Em trong tà áo tím...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Chào ngày mới thật mới Lên thuyền rời bến Mê Theo dòng sen dẫn lối Ta về nơi biển khơi... Chẳng còn sóng luân hồi Chẳng chòng chành nghiêng ngả...
Dòng sông đứng lại Hai bờ cứ trôi Nhân quần mê mải Như Lai xuống rồi. Lục bình vẫn chảy Cánh cò cứ trôi Mây trắng dừng lại Ngàn năm chơi vơi....
Tháng Bảy năm nào, chúng con cũng về đây. Về bên tượng đài "Tổ Quốc ghi công" để nhớ về nguồn cội Cùng thắp hương dâng lên các cha và đồng đội. Tưởng nhớ Người vì Tổ Quốc hy sinh! Chúng con là con của các cha đã hy sinh. Cùng hẹn nhau, tìm về nơi các cha đang quây quần, tụ hội....
Vu lan là dịp để các con cháu báo hiếu ông bà cha mẹ. Lễ vu lan được diễn ra suốt từ đầu tháng cho đến rằm tháng bảy. Nhà tôi cũng lễ phả độ trên đền mẫu, trên chùa, cúng trong nhà mình, nhà chồng, bên nội ngoại rất thành kính trang trọng....
Heo may về lùa qua từng con phố Nỗi nhớ gom dày theo lá vàng rơi Chiều Hồ Tây một góc nhỏ chơi vơi Ở nơi đó chắc giờ này lạnh lắm....
Hôm nào em đến chơi Bụi mưa vương gót nhỏ Nép vào anh khe khẽ Tại mưa... em nhớ anh Đường xưa nay vắng tanh Thu ngang qua lối nhỏ...
Những ngày mùa ở quê bao giờ cũng gợi lại trong tôi nhiều ký ức. Ký ức về rơm rạ, thóc lúa, là ruộng cày, là đon mạ non, những củ khoai tây trong nắng, trong mưa, trong giá rét... Và ký ức ấy luôn gắn với mẹ tôi - người đàn bà của làng quê Việt Nam nắng mưa vẫn tần tảo....
Giữa trời những hạt mưa rơi Chơi vơi vội vã tìm nơi về nguồn Trốn nhanh nắng hạ trời buồn Chẳng mong trong nắng ánh lên sắc màu Chỉ cần nước lại cùng nhau...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!