- Sáng tác mới
Hạnh phúc thực sự - như thường nói - là cả một hành trình, là cả con đường trải nghiệm - là từng giây phút sống trong hiện tại, là sự chuẩn bị cho những dự đoán tương lai và sau đó trở thành quá khứ....
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh....
Không ai biết Kè có từ bao giờ. Đó là một đầm nước sâu hun hút vắt ngang cánh đồng. Nước quanh năm xanh thăm thẳm không bao giờ cạn....
Điểu túc chi huyết (tiếng Hàn 조족지혈'; tiếng Hán 鳥足之血 - Điểu túc chi huyết". Ở đây, điểu - chim, túc - chân, chi - của, huyết - máu....
Sau tết tiết trời ấm áp. Khi những hạt mưa đầu mùa rơi xuống chính là mùa cá đẻ. Cá trú ngụ từ các đầm hồ sâu dẫn nhau lên những khu ruộng nước mới dâng xâm xấp để đẻ trứng....
Mùa cá đẻ. Cò Bé dẫn Cò Con đi soi cá. Khu Kè nước đã dâng lên những vạt ruộng sâu. Đó là nơi hàng năm cá tìm về đẻ. Hơi xuân ấm áp tràn ngập cánh đồng đêm. Tiếng cá bơi lội giao hoan vật đẻ bì bõm lao xao rộn rã khắp cánh đồng....
Còn mãi trong tâm tưởng Thời học trò mộng mơ Tiếng ve và hoa phượng Chia ly và đợi chờ... Có thể bạn đã biết Cũng có người thì chưa Tôi xin được mạn phép Kể chuyện ve thực hư......
Có một ngày, em chợt nhớ xa xưa Chúng mình trẻ và vô tư, trong trẻo lắm! Nhớ đến thắt lòng bởi yêu xa ngàn dặm Mãi bây giờ vẫn cồn cạo niềm thương…...
Tuổi già mong muốn nhất Là khỏe mạnh, bình yên Họ chỉ yên tâm nhất Khi mà họ có tiền... Tuổi tác khiến xuống sức Bệnh tật kéo tới "thăm" Già cảm thấy bất lực Khi không thể tự chăm......
Thế giới chim ưng Có loài duy nhất Dám mổ đại bàng Đó chính là quạ! Quạ ta chễm chệ Trên lưng đại bàng Còn cắn cổ nó Vẻ rất ngang tàng......
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Tuổi già hạnh phúc nhất Có một người bạn đời Nguồn an ủi lớn nhất Dành cho bạn cuối đời...Khi đó các con cái Tất cả đã trưởng thành...
Phố đổi thay Ngập ngụa tiếng còi xe Vàng đỏ trắng xanh lượn đầy đường nô nức Những tòa nhà chân cắm trên mặt đất Định vươn lên đầu chạm đến bầu trời Nhấp nhô đèn màu, sao vội vã trôi Trăng tủi thân...
Mây của trời chắc màu xanh lắm nhỉ Xôm xốp bồng bềnh theo gió chu du Chẳng nhớ nhà, chẳng biết khóc hu hu Vi vút từng cao, lang thang xứ lạ Đây thảo nguyên, đây trùng trùng núi đá Đây rừng già, suối bạc, nước long lanh...
Tháng Ba em về quê nhé! Xuân mãn nồng nàn sắc hương Búp bàng như tay em bé Vẫy chào em mọi nẻo đường Tháng Ba nhớ về quê nhé! Hoa bưởi ngậm hương chờ em...
Với cha mẹ , con cái Cho dù đã trưởng thành Vẫn yêu vô điều kiện! Và sẵn sàng quên mình... Các " bướm" khi rời "kén" Nhiều khi thấy chênh vênh Trước con đường tự chọn...
Bãi biển quê em Có cồn cát trắng Có sân chải nắng Xanh rừng phi lao. Bãi biển quê em Bến hè tắm mát Đêm ngày sóng hát Như bầy trẻ thơ....
Làm sao về được tháng ba Ướp hổng trang vở cánh hoa thuở nào… Tháng ba nỗi nhớ cồn cào như ngàn đốm lửa thắp vào trời xanh Tình yêu sao quá mong manh...
Con gì lấy mũi làm tay Bốn chân như thể bốn cây cột đình Tai như quạt lúa rất kinh Con này mà lội xuống sình là toi....
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!