- Sáng tác mới
Ngõ xóm có từ bao giờ, tôi cũng không biết.Chỉ nhớ khi tôi lớn lên ngõ xóm đã có rồi. Đó là một cái xóm nhỏ gần như quanh năm xanh mướt những vồng khoai nước, nổi lên giữa bốn bề ao chuôm....
NHÀ ĐIÊU KHẮC HÀ TRÍ DŨNG: Nghệ sĩ phải gắn bó với dân tộc mình trong máu thịt nhưng phải có cảm quan thế giới sâu rộng...
Ngày xưa ở một bãi nhỏ heo hút mom sông Hồng cuối tỉnh Nam có hai cha con một lão nông sinh sống. Người cha tên là Trung Đình, thời trẻ đã đỗ đạt thăng quan nhưng do vợ mất sớm ông cáo vua về quê để làm tròn bổn phận với cha mẹ tổ tiên và chăm sóc cô con gái bé nhỏ....
Tính bà tôi vẫn thế, lúc nào cũng hiền hậu và thường kể chuyện ngày xưa cho bọn tôi nghe. Từ ngày về với bà, tôi được biết thêm bao nhiêu chuyện, có chuyện chỉ riêng bà biết thôi. Bà bảo ngày còn trẻ, tóc bà dài và xanh lắm phải quấn lên mấy vòng khăn mới hết, cả làng ai cũng khen, thế mà bây giờ......
Hay con người sinh ra vốn có nam, có nữ và họ phải kết hợp để sinh ra thế hệ sau, duy trì sinh tồn nòi giống. Ở đây là "kết hợp để sinh ra" nhé. Tự nhiên vốn dĩ không đặt vấn đề lấy, cưới. Hay con người sinh ra, ai cũng tốt (nhân chi sơ tính bản thiện)....
Tôi là một Người Nhà Quê một trăm phần trăm - tôi nghĩ thế - dù tôi sinh ra ở... Phố - Phố Tăng (thuộc làng Tăng) xã Phú Châu – Đông Hưng – Thái Bình. Làng tôi thật may may mắn vì được làm “vệ tinh” của những làng “ngôi sao” xung quanh....
Em lắng nghe… lắng nghe Tiếng mưa ngoài cửa sổ Hạt mưa rơi nho nhỏ Dịu êm và thơm … thơm...
Người ta mơ thành bướm, gọi là Giấc Điệp; mơ thành kiến dưới gốc Hòe thì gọi là Giấc Hòe. Chẳng hiểu tôi nghiệp gì mà có Giấc Mèo. Số là đêm qua tôi mơ trở thành một con mèo. Tuy nhiên trong rủi có may, tôi hiểu những thứ về mèo mà trước kia không biết, mà có thể có quý vị cũng chưa biết. Xin kể lại......
Một lần ta nợ bóng cây Rủ em làm quả trong này nở ra Em vờ nhắm mắt như na Ta vờ làm đích thực ta một lần....
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó....
Em là mưa đền cây Tưới mát lòng anh sau ngày bão tố Xoa dịu tim anh sau bao đau khổ Anh tìm đến nơi em để hồi sinh....
Nếu một ngày giữa dòng đời hối hả Mệt mỏi dặm dài, em hãy trở về đây Khoảng trời này chim hót, mây bay Gió tinh nghịch buộc tóc em vào nắng Giữa trong xanh, êm đềm tĩnh lặng Ngày xưa lại về, xoa dịu hồn em....
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là gười thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời....
Chuyện rằng thời khai thiên lập địa, mọi vật có thể chuyển hóa lẫn nhau. Tất nhiên là không thể tự chuyển hóa một cách lung tung được. Thế thì chuyển hóa cách nào? Tất nhiên là theo quy luật rồi. Quy luật nào? Tất nhiên là cứ thay đổi về lượng, đến một lúc nào đó sẽ thay đổi chất. Nghĩa là thế nào?......
Chợt một ngày miền nhớ lại bước ra Ươm thu chín giữa lòng gió bấc Nghe quá khứ xa xưa thầm nhắc Thức yêu thương luyến nhớ gọi ta về....
Bạn ơi, mơ ước bình thường Làm cô giáo trẻ dễ thương quá chừng. Dịu dàng, tóc xõa ngang lưng Với trang giáo án, bước cùng các em....
Dã tràng ơi Hận biển tự bao giờ Mà cay đắng Mà cả gan lấp biển! Biển ồn ào, Không chịu mình bại trận Sóng bạc đầu luôn đối đầu em....
Tẩu mã khán sơn là câu thành ngữ tiếng Triều - Hàn/Hán (주마간산 /走馬看山 - Tẩu mã khán sơn). Ở đây, tẩu - đi, mã - ngựa, khán - xem, sơn - núi. Ta cứ nôm na tẩu mã là cưỡi ngựa cho dễ....
Vùng sông nước miền Tây Nam bộ với hệ thống kinh rạch chằng chịt, hàng năm có mùa nước nổi về, tạo nên những cảnh vật đặc sắc, những sản vật độc đáo, phong phú mà không dễ nơi nào có được…...
Bước chân sao chơi vơi Mà lòng sao bịn rịn Hoa mùa Thu thì tím Mắt thì vời vợi xanh Tay em mềm lá sen Níu hương Thu ở trọ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!