- Sáng tác mới
Tôi thích gọi em bằng cái tên Phượng Vàng xinh đẹp bởi nhiều lẽ. Thứ nhất, em là một cô bạn đồng hương, xinh đẹp của tôi. Thứ hai, em đang sống ở thành phố được mệnh danh là Thành Phố Hoa Phượng....
Để tìm hiểu xem một người có thích bạn hay không, hãy chọn một từ, cụm từ bất kỳ cô ấy/anh ấy hay dùng và mỗi khi cô ấy/ anh ấy sử dụng từ, cụm từ đó thì hãy nhìn họ, gật đầu và mỉm cười....
Rơi về đâu, về đâu? Hỡi vàng Thu chiếc lá Giữa mưa nắng phai màu Trước bão bùng gió cả Đông về sao vội quá Tay lá níu lấy cành Mưa cứ xô hối hả...
Còn gì sướng vui hơn Khi gặp lại người thương Đông rét mướt Lá lòng xanh lộc biếc Gió vẫn lạnh Giờ gió thành thân thiết Gió ôm chúng mình Như một chiếc chăn chung Đất dưới chân Cũng hớn hở nhịp rung Trời kéo xuống Người với trời thành một Ai nỡ ngủ...
Bất chợt mưa đổ ào, Tối ra ngắm trăng sao, Bỗng giật mình chợt giấc, Kịp đưa chăn nệm vào... Và rồi không ngủ lại, Mưa cứ xối ào ào, Hồng ân của trời đất, Hay hạnh phúc hanh hao?...
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Làm sao đến được cùng em Mưa phùn gió bấc ngược về Mây mù đường xưa mất lối Em gieo rét mấy cuộc đời Làm sao để ta thành đôi Tầm xuân em nào có lỗi Bông cúc cuối thu nở vội...
Miền đất nơi có Người tôi yêu Tôi đã đến sau bao lần mong đợi Hoa nở ngạt ngào, trời xanh vời vợi Mây trắng ngần trên những vạt hoa lau....
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Tôi giờ đã khác tôi xưa Đôi khi hoang tưởng mình chưa chạm già Trái mãng cầu gọi quả na Tháng hai âm tới có là ba dương...
Xin đừng gọi tên em "Hoa dại" Tội nghiệp Dã Quỳ lắm lắm ai ơi! Giản đơn em mãi là thân gái Khát tự do, không biết hỏi, đòi......
Mây không có nhà mây rơi xuống đất Gió không có nhà bay về đâu gió Núi có nhà không mà rừng cứ mất Biển có nhà không bạc đầu trắng sóng...
Tháng Mười bẽn lẽn Sợi nắng vàng hoe Vàng con mắt hẹn Chợt nhớ dã quỳ... Hoa ơi có biết? Lòng xao xuyến hoài... Dã quỳ có nở?...
Một ngày nhịn một bữa cũng được. Người sống lâu là người ăn 1 hoặc 2 bữa mỗi ngày. Không được suy nghĩ rằng phải ăn cơm, phải ăn thịt......
Đông về rồi có lạnh lắm không em? Con đường xưa giờ chỉ còn một nửa. Em còn đi trên con đường ấy nữa? Nhớ hái giùm anh chùm hoa sữa cuối mùa thu....
Tôi giờ đã khác tôi xưa Đôi khi hoang tưởng mình chưa chạm già Trái mãng cầu gọi quả na Tháng hai âm tới có là ba dương...
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Đầu thu nắng nuông gió Giữa thu mây buông mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Tóc thu vò rối mơ Duyên thu tàn duyên nợ...
Mở mắt, vẫn vầng trăng thuở ấy, Kém ngây thơ, kém sáng, thêm quầng... Gió mùa Đông, Mùa Đông nào trên ấy? Mây lạnh về, Em đắp mấy tấm chăn?...
Vào thời vua Minh Thế Tông, ở Giang Tây có một người làm nghề dạy học, họ Du, tên là Đô. Người này học rộng nhiều tài, năm 18 tuổi đã thi đỗ tú tài. Thấy nhà mình nghèo quá, anh bèn cùng với mấy người bạn cùng nhau mở lớp dạy học....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!