- Sáng tác mới
anh viết về tình yêu về câu thơ suốt cuộc đời không dấu chấm lỡ nhấp ngụm trăng thề là chuỗi tháng ngày nô nức đến si mê… khi phượng hồng nung chín đỏ tiếng ve...
Không có gì da diết Bằng tình yêu đơn phương Xác xơ tằm đến chết Quay quắt trong tơ vương Chỉ mong người ấy biết Trái tim khao khát gửi trao Người vờ như chẳng biết? Đời vô tình mất nhau......
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa...
Sáng ơi, tiếng hót sao lành? Ta cất đấy, giữa trời xanh mây vàng. Rời cõi Thiền, chút lang thang, Tìm nhân thế, bấy nhiêu dòng ngược xuôi? Lên Phây búc, ngắm mặt Người,...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Mây cứ lang thang nắng vẫn chờ Bầu trời bừng sáng cánh hoa xưa Lim dim mắt ướt hàng mi rợp Phượng chạy theo sau níu học trò...
Có lời nào giục giã vội vàng đâu Mà cứ nở như không còn được nở Màu đỏ ngỡ chẳng nồng nàn hơn nữa Phố xá bừng bừng lửa phượng thắp hè sang...
Mẹ mừng sinh được chị tôi Anh em tôi nữa năm người con trai Chị tôi da trắng tóc dài Yêu đương cũng chỉ một vài đám thôi Lựa lòng thuận ý cha tôi Thuyền rong ruổi mãi dừng nơi gần nhà...
Hoa rực cháy một vòm trời đang hạ Đỏ như ai mong đợi bước ai về Cơn gió ngược dập dìu rơi rất nhẹ Mấy đài hoa lỡ cạn nửa câu thề...
Trong sạch nhất yêu đơn phương đẹp - yêu trắc trở ai đường nấy đi Khi thừa cái chẳng có gì khi thiếu những thứ người khi có rồi Cổ như trái đất vậy thôi...
Bất sỉ hạ vấn (tiếng Hàn 불치하문; tiếng Hán 不恥下問 - bất sỉ hạ vấn). Ở đây, bất - không, sỉ- xấu hổ/nhục, hạ - dưới, vấn - hỏi. Câu này có nghĩa đen là không thấy xấu hổ khi học hỏi kẻ dưới mình, nhỏ hơn mình...
Tím nhạt phôi pha má môi lợt lạt Dáng yếu mềm em gánh cả mùa xuân hạt mưa rơi tự trời cao chót vót Cơn gió giận hờn từ tít tắp mù khơi...
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh...
Tháng Tư lá đã xanh cành Bảo rằng nắng lại đành hanh mưa rào Ếch kêu lở cả bờ ao Trắng phau phau bụng nao nao duyên trời Tháng Tư nửa nói nửa cười...
Không gian là biển vô bờ Thời gian là những đợi chờ ngổn ngang Hoa Xuân đỏ. Nắng Thu vàng Mây trôi trôi mãi chẳng sang bến đời...
Có một ngày, em chợt nhớ xa xưa Chúng mình trẻ và vô tư, trong trẻo lắm! Nhớ đến thắt lòng bởi yêu xa ngàn dặm Mãi bây giờ vẫn cồn cạo niềm thương…...
Tuổi già mong muốn nhất Là khỏe mạnh, bình yên Họ chỉ yên tâm nhất Khi mà họ có tiền... Tuổi tác khiến xuống sức Bệnh tật kéo tới "thăm" Già cảm thấy bất lực Khi không thể tự chăm......
Thế giới chim ưng Có loài duy nhất Dám mổ đại bàng Đó chính là quạ! Quạ ta chễm chệ Trên lưng đại bàng Còn cắn cổ nó Vẻ rất ngang tàng......
Hôm nay, nhà có khách quý - Người khách ông Hoan luôn mong đợi. Đó là Quân con trai của bác Khiêm, bạn chiến đấu của ông thời chống Mỹ. Ông Hoan may mắn còn sống trở về....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!