- Sáng tác mới
Tẩu mã khán sơn là câu thành ngữ tiếng Triều - Hàn/Hán (주마간산 /走馬看山 - Tẩu mã khán sơn). Ở đây, tẩu - đi, mã - ngựa, khán - xem, sơn - núi. Ta cứ nôm na tẩu mã là cưỡi ngựa cho dễ....
Anh về nơi ấy! Em đã xa rồi! Chỉ còn nỗi nhớ Vương hoài bước chân...
Người đi gió cuốn cuối trời Con thuyền ở lại chơi vơi giữa dòng Sông mênh mông, nước mênh mông Cánh buồm đỏ thắm còn không hỡi người?...
Hoán cốt đoạt thai là câu thành ngữ của người Triều/Hàn, Trung Quốc (환골탈태 - 換骨奪胎). Ở đây, hoán - đổi thay, cốt - xương, đoạt - cướp, thai - thai. Nghĩa đen câu này là thay xương, cướp thai....
Có một cái giếng cổ đã tồn tại hàng nghìn năm nay, vẫn không ngừng tuôn ra dòng nước ngọt ngào nuôi dưỡng đời sống và tâm linh của người dân nơi đây. Đó là Giếng Ngọc nằm trong Khu Di Tích Đền Bà thuộc Thôn Viêm Xá (Làng Diềm), Xã Hòa Long, Bắc Ninh....
So với lịch sử mấy ngàn năm nền văn minh nhân loại lần này thì con số mấy chục năm chưa có gì đáng để bàn. Nhưng so với một kiếp người ngắn như hơi thở trên cõi hồng trần này, nhất là so với lời người xưa “nhân sinh thất thập cổ lai hy”, thì con số 35 năm quả thực là một con số ấn tượng. Nó còn......
Hôm trước mở mạng bắt gặp tấm ảnh chú miu đáng yêu này một cảm giác vui vẻ, ấm áp ùa tới. Từ hôm đó đến nay mỗi khi nhớ đến lại tủm tỉm cười, thích thật! Một NỤ CƯỜI TỎA NẮNG, yêu thế cơ chứ, vậy mà tội gì không cười để cho khuôn mặt rạng rỡ hơn, cuộc sống đáng yêu hơn, thiên nhiên tươi thắm hơn và......
Trong cuộc sống nhiều biến động và phức tạp, sự đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ giữa các thành viên trong gia đình, mà đặc biệt là giữa người vợ và người chồng, chính là chìa khóa để dẫn đến hạnh phúc bền lâu. Vợ chồng đến được với nhau là duyên phận; có duyên để gặp nhau trong kiếp này đã khó, nhưng......
Em ở đâu rồi nơi ấy nắng vàng không? Nơi ta ở đang mùa mưa ngâu và lòng người đầy bão tố Chặng đường ta qua đã bao mùa lá đổ Sao vẫn thấy chạnh buồn mỗi độ thu sang....
Tát cạn ao bắt hết cá là câu thành ngữ xuất phát từ câu thành ngữ tiếng Hàn/Nhật: Kiệt trạch nhi ngư (갈택이어 /竭澤而漁). Ở đây, Kiệt - làm cạn, trạch - đầm/hồ, nhi - lấy, ngư - cá....
Sáng tinh khôi sợi nắng cũng trinh nguyên Hương dìu dịu, cánh đồng ngày thơ dại Ngọn gió lang thang rong chơi mê mải Lúa vàng như mơ trải khắp trên đồng...
Đất nước của tôi Chưa đẹp thế bao giờ Khắp các nẻo đường Rợp cờ sao chiến thắng Kèn âm vang Tiếng reo vui thắng trận Sau hồi còi Dứt 95 phút ngân lên*....
Bao ngọt ngào đem gửi hết vào thu Để vô tình lòng đón đầy đông tới Những nỗi hanh hao, những niềm tê tái Không nhận về mình, Nên đổ lỗi mùa thu....
Như một người đi mải miết Không ngoái lại nhìn Chỉ đến khi mệt mỏi Dừng chân lại Nghỉ Đấy là mùa thu!...
Vùng sông nước miền Tây Nam bộ với hệ thống kinh rạch chằng chịt, hàng năm có mùa nước nổi về, tạo nên những cảnh vật đặc sắc, những sản vật độc đáo, phong phú mà không dễ nơi nào có được…...
Nghe nói ngày xưa, thị trấn quê tôi còn là một ngôi làng hẻo lánh. Một hôm, bỗng có một người hành khất tới. Ông dừng chân cạnh túp lều lão nông đầu làng và nói: "Ta là vua, hãy gọi người dọn cho ta một bữa ăn”. Lão nông kinh ngạc nhìn phong độ đường bệ của người hành khất với bộ quần áo rách......
Thu mong manh bong bóng Lấp lánh sắc cầu vồng Lung linh như sương sớm Rồi tan vào hư không....
Bước chân sao chơi vơi Mà lòng sao bịn rịn Hoa mùa Thu thì tím Mắt thì vời vợi xanh Tay em mềm lá sen Níu hương Thu ở trọ...
Là cảm giác yêu thương tràn đầy khi lùa ngón tay vào mái tóc đã luống bạc, đã mỏng manh như sương khói của người yêu, lòng những muốn níu kéo thời gian trở lại thuở xuân ngời xa xưa. Thấy rõ là từ người tới cảnh vật xung quanh mình, mùa đang chín. Thu đang chín trên mái tóc yêu thương ấy nên lòng......
Người ta thường nói: “Thời gian là phương thuốc nhiệm màu, chữa lành mọi nỗi đau”. Thế nhưng nếu thời gian lại vô nghĩa với “cái mất”; và “cái mất” cứ tươi nguyên như vậy, thì chắc hẳn “cái mất” đó là nỗi đau vượt ra ngoài những thứ mà thời gian có thể chữa lành....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!