- Sáng tác mới
Tất cả mọi thứ tôi đang có hiện nay đều không phải của tôi. Chúng chỉ là thứ tôi mượn dùng khi còn sống. Chết là không mang đi được. Ngay cả cái cơ thể vẫn gọi là "Tôi" này cũng không phải nốt. Chúng ta đều biết, ta đều phải bỏ nó lại khi ta rời cái thế giới này....
Ngày 14/2 mà ta gọi là Ngày lễ Tình yêu ấy chính là ngày mất của Thánh Valentine (14/02/269). Chỉ vì tác duyên phu phụ cho các cặp đôi trong thiên hạ mà...
Ngày xưa, có một ngọn núi lớn, bên sườn núi có một tổ chim đại bàng. Trong tổ có bốn quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn núi, một quả trứng đại bàng lăn xuống và rơi vào một trại gà dưới chân núi. Một con gà mái tình nguyện ấp quả trứng lớn ấy....
Người phụ nữ, thức tỉnh và đầy sức sống, đứng trước Chúa với tất cả những gì Ngài ban tặng. Cô muốn nhìn bản thân ngay lập tức, vì thế cô liếc nhìn hình ảnh phản chiếu từ mặt nước hồ và mỉm cười vì thấy mình thật xinh đẹp....
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Dương Cự Nguyên 楊巨源 tự Cảnh Sơn 景山, người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường. Ông đã cùng nhiều thi nhân xưa đóng góp cho nền văn hóa truyền thống nhiều tác phẩm hay, những kiệt tác Đường thi với “ý tại ngôn ngoại”,...
Người mẹ già gánh đôi quang gánh Tấm lưng còng mẹ gánh cả mùa đông Gánh cả đời con, cả khi con không còn bé bỏng Với những lo toan , không một chút phiền lòng...
Bông vừa nở thay cho bông vừa rụng Có sắc hồng chưa kịp đón mùa xuân, Vui hé nụ và buồn bung nở Mùa cũ trôi trong mưa gió chập chờn....
Hình như món quà của anh nhỏ nhoi không là gì em nhỉ...? họ tặng em cánh mỏng nụ tường vi ma mị còn có kẻ tặng em lời hứa nhà gác xe hơi...
Niềm hạnh phúc bắt đầu Không phải từ quan hệ Công việc hay tiền tệ Hoặc hoàn cảnh ra sao Mà là từ chính bạn!...
Tài sản quý giá nhất Trong ta không phải là Cái đầu bộn kiến thức Mà tim đầy yêu thương Cùng tai biết lắng nghe Tay sẵn sàng giúp đỡ...
Những câu thơ yêu nhau dắt nhau đi từng đôi Chim trống mái bay về trên một cội Mùa hạ níu mùa xuân Nắng hôn nhau vồi vội Sao anh không đi tìm Để em lẻ loi...
Hãy yêu nhau đi Cho ngày lâu tối Tình yêu say đắm Nắng trong cõi người Hãy yêu nhau đi Cho đêm bừng sáng Tình yêu tươi thắm Nồng nàn lứa đôi...
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ...
Mình có là mảnh ghép của nhau không Mình đã ghép quên đời chưa được ghép Anh chỉ biết những tháng năm cách biệt Mỗi đứa mình đều giống một dòng sông...
Người ta vang bóng một thời Cũng mất hút phía cuối trời chân mây Đêm không đổi được thành ngày Chỉ người có thể thế này thế kia...
Đi vào cõi ái tình chưa chắc ai cũng biết Nhớ thương kia rồi sẽ dệt nên buồn Những nỗi buồn đan ngang dọc vào nhau Tạo sầu não, bi thương, hờn giận...
Em đã chắt ra từ gan ruột Để nói lên lời nói cuối cùng Bằng ngôn ngữ nhói một niềm đau buốt Khắc khoải đợi chờ lòng nhân ái bao dung...
Sen tàn đâu, cúc tàn đâu...Sao không vui đón khi nào mùa sang. Lo tàn hòng chặn thời gian, Nghĩ mùa đang tới tâm tràn niềm vui....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!