- Sáng tác mới
Người xinh cái bóng cũng xinh Bóng mặc áo bóng khoác hình của đêm Bước ra lề bóng cuộc tình Đêm không còn thật...
Khi sinh con, hươu mẹ Luôn đứng, không hề nằm Từ độ cao đáng kể Hươu con rơi thương tâm! Mỗi cử chỉ âu yếm Liếm sạch máu, sạch nhau Tiếp đến mẹ "âu yếm" Bằng cú hích thật đau!...
Tháng 5 ơi, chưa ngời môi phượng đỏ Trời ấm dần, nắng chưa cháy làn da Chú ve non vẫn cuộn tròn dưới cỏ Vội gì đâu mà thoát xác cho già?...
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu , Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn... !...
Em không nhớ anh nữa Tất cả tại mùa xuân Nói nhớ mà không nhớ Bảo thương mà không thương Em không chờ anh nữa Lỗi trời chim én bay...
Hồng nhan phận bạc người ơi Gột trắng xóa, cuối chân trời vẫn vôi Ghét bồng bềnh vẫn nổi trôi Đắm mê người, vẫn chỉ người đắm mê...
Gần son thì đỏ. Gần mực thì đen. Gần người hiền thì thông. Gần người tài thì trí. Gần kẻ mê muội thì ngốc. Gần người tốt thì đức. Gần người trí thì sáng suốt. Gần kẻ ngu ngốc thì tối tăm. Gần kẻ nịnh bợ thì du siểm. Gần kẻ cướp thì thành giặc....
Người xưa xem trọng tu dưỡng đạo đức, lấy thành tín là nội dung tu dưỡng căn bản nhất trong tư cách đạo đức, cũng như quy phạm đạo đức căn bản nhất là: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ....
Nếu một người ích kỷ và có tâm tranh đấu mạnh mẽ hay đố kỵ, thì rất dễ có kẻ thù. Khi người đó nhận ra rằng mình có quá nhiều kẻ thù thì sẽ không biết cách chuyển hóa một kẻ thù thành người bạn....
Mỗi một người đều có nỗi khổ riêng Nói ra được hoặc nói ra không được Có nỗi khổ truyền đời từ kiếp trước Bể khổ tầm thường, bể khổ linh thiêng...
Rõ ràng một biển nước Không đánh đắm nổi tàu Trừ phi để nước đó Lọt vào trong con tàu Cũng tương tự như vậy Tiêu cực trên đời này...
Vào một ngày chủ nhật của năm 1880 tại tiểu bang Pennsylvania nước Mỹ, một cô gái nhỏ với dáng vẻ thất vọng đứng gần cửa ra vào của nhà thờ, nơi cô bị đẩy ra vì trong đó đã quá đông, cô không thể tham dự lớp học chủ nhật của nhà thờ....
Làm thế nào để trở thành một người có nội tâm phong phú? Thực ra điều huyền diệu lại nằm ở chỗ không ngờ, đó là hai từ “đơn giản”, bởi tận cùng của sự đơn giản chính là trí tuệ....
Trước hết, khái niệm “cổ” là tất cả những gì đã thuộc về quá khứ xa xưa. Tuỳ theo mức độ xa xưa đến đâu, mà người ta chia ra làm: Cổ, trung cổ, viễn cổ hay thái cổ. Mà thái cổ là xa xưa nhất....
“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà” Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng...
Em chỉ đợi bây giờ cho tới ngày xưa Thêm chút nữa đến trưa mai là hết Nếu nài nỉ sẽ chờ anh qua Tết Mơ trắng cành em dứt áo anh nghe...
Em biết Anh chẳng còn bờ vai nào Cho em tựa Khi lòng mềm hoang vắng Cho em mong Chở che em khi nắng Chắn bão giông Ngăn gió giật lũ giăng...
Khi bạn đang tức giận Chớ có nói nặng lời! Sẽ có nhiều cơ hội Cơn nóng sẽ ngoai nguôi Nhưng không có cơ hội Lấy lời chót buông rồi...
Nhện buồn giăng một sợi tơ Thẫn thờ day dứt giữa bờ lá xanh Hoàng hôn cho nắng mong manh Chờ khi đêm xuống mà thành hư vô...
Chữ Nhẫn là kiên tâm nhẫn nại. Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an-tịnh, nhứt là về phương-diện tu-hành đạo-đức, phải thật hành chữ nhẫn trước hết....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!