- Sáng tác mới
Không ngọt ngào được đâu Ngọn gió dù mới dậy Hoa về như mở hội Mây trôi từ cây ra Câu nói thì như hoa Cái nhìn thì như nắng...
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ...
Tôi lên thăm đỉnh Pà Cò Xem mây chở nắng đi đò qua thung Xem con sóng trắng lạ lùng Bỗng dưng đổ khói mịt mùng dưới chân...
Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn Nhịp cầu có tự khi nao? phút tôi gặp cầu đã thành nhịp hát tiếng hát có từ cây cầu hay tiếng hát có từ trong tôi trước?...
Bỗng dưng em ơi trong ta cái cũ từ đâu đổ về trước mặt tảng đá ba-ri-e chắn ngang đường không phải hướng nhìn dắt ta đi lên bến cũ chỉ là nơi tiếp sức...
Đấy là loài hoa đã có tên riêng hoa như nở cho ai chưa một lần gặp biết em mang mười tám mùa thu trẻ nhất mười tám mặt trời xanh về đấy để hẹn chờ mười tám cánh lá non làm thơ mộng ngôi nhà...
Tôi mang nợ chút nắng trời Vùi trong hạt thóc vàng nơi đồng nhà Chín mươi tư tuổi mẹ già Tôi đi bỏ đất làng. Và, em yêu...
Vọt lên tia nắng hình rẻ quạt mây lung linh, lấp lánh ánh vàng gió thổi mây bay như khăn em gái ... vẫy bạn tình cô đơn Nắng hóa Nàng Tiên...
Anh và em hai đứa chúng ta đấy là cặp phạm trù đẹp nhất vì chúng ta là một thể thống nhất của tình yêu trên cái thế gian này...
Nàng Tây Thi soi gương bên dòng sông Trữ La tên hiệu Trầm Ngư có từ bấy cá lặn chìm, không quẫy trăng thẹn mình lẩn vào mây xa...
Cơn phong ba phá nát đại dương thuyền tướp rách biển đầy thương tích người đi biển như vừa lột xác kiêu hãnh bước nhìn trời cao xanh, mênh mang Ta tìm được nhau rồi...
Con tôm uốn cong mình con tôm trắng nõn Con “thỏ non” ta thương bỗng điên cuồng làm bão em không còn là em, dường như là lửa...
Bất chợt ngước nhìn trời cao thấy ta thấp lùn hơn cỏ lên núi gặp đá dựng những tầng trời mình à? chỉ là cái gãi ngứa...
Khi thành phố, những ngôi nhà chọc trời khu đô thị phía Đông tạc vào chân mây những hình khối như tháp bút, như cánh buồm, như những bàn tay lạ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!