- Sáng tác mới
Khi nói về ẩm thực thì ta, nếu thấy ngon thì khen ngon, nếu thấy không ngon thì nói "không hợp khẩu vị". Ẩm thực thì chỉ có ngon và không hợp khẩu vị, không có ẩm thực không ngon,...
Từ xưa, ở Trung Quốc, gió thổi vào mỗi mùa đều có đặc điểm riêng về phương vị, không phải là mùa đấy gió chỉ thổi từ phía đấy đến mà đa phần gió từ phía đấy đến. Vì vậy, người ta đặt tên gió vừa theo mùa, vừa theo phương vị. Cụ thể:...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu....
Chưa kịp nhẩn nha tháng Một Thoắt cái đã chào tháng Hai! Năm mới "countdown" vừa dứt Đào quất tưng bừng khắp nơi... Thời gian là không chờ đợi Vui được, hãy vui hết mình!...
Người lớn đến chùa nghe sư (tăng ni) giảng đạo, đến cả trăm người vào chùa nghe, gọi cái đấy là "Khoá tu". Người thế tục tham gia khoá tu nghe nó buồn cười, nhưng thôi thì, là người lớn rồi nên tùy....
Tôi mê hoa hồng lắm! Sưu tầm cả triệu bông Tối ngày đem ra ngắm Những đóa hoa thắm nồng... Hoa tinh túy màu sắc Quyến rũ với mùi hương Cả những chiếc gai sắc Từng làm ai tổn thương?...
Sao người xưa hay ví người quân tử với tùng với trúc. Tùng hùng vĩ quanh năm xanh tốt cheo leo vách đá lạnh lẽo gió sương bão tố thì đúng rồi. Nhưng còn trúc làm sao có thể sánh ngang với tùng để ví cùng người quân tử....
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Chỉ còn lại tuyết thôi Trắng một vùng cổ tích Lung linh giọt nước mắt Óng ánh muôn sắc màu. Ánh vàng non nớt rọi Ấy là nỗi đau mềm. Ánh xanh hanh hao chiều Là những niềm nuối tiếc....
Xót mình phận mỏng lá dong nước sôi chẳng quản lá không được gì Chắt chiu nắng gió vườn quê gom diệp lục nhuộm Xuân thì, cũng quên Chỉ là thân cỏ yếu mềm cả năm dễ có ai tìm lá dong ?...
Thèm làm con đò nhỏ, Cắm sào trước vườn chanh, Trắng cũng vừa ra nụ, Bà ba vừa mong manh... Lục bình dềnh một chỗ, Phù sa đỏ một dòng ......
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Nghi nhân vật dụng, dụng nhân vật nghi (tiếng Hàn 의인물용 용인물의 tiếng Hán 疑人勿用 用人勿疑 - Nghi nhân vật dụng, dụng nhân vật nghi). Ở đây, nghi - không tin, nhân - người, vật - không, dụng - dùng....
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Khi tưởng cuộc đời là cõi tạm Thế giới bên kia mới là xứ vĩnh hằng Là cõi tạm thì được chớ hay chăng Đến tay trắng và ra đi tay trắng Là cõi tạm là triệt tiêu cố gắng...
Chồng tôi nóng nẩy vậy thôi, Ai lạ không biết thế rồi chia xa. Bực mình mà chẳng nói ra, Tìm cách lẩn tránh, ấy là cũng xong...
Nhiều mối quan hệ Có thể cứu vãn Sự thật đơn giản Nếu hiểu được ra Rằng con người ta Không phải là khó Mà bởi vì họ...
Người xưa bảo, muốn thành công, phải đạt đủ 3 điều kiện là Thiên thời Địa lợi Nhân hòa (天時 地利 人和, 천시 지리 인화). Có lẽ ai cũng hiểu Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa nghĩa là gì rồi....
Không gì là không thể Khi trái tim thấu hiểu Không có gì là khó Nếu tim có tình yêu Không có gì nặng nề Khi Chúa trong tim bạn...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!