- Sáng tác mới
"Nhân chi sơ, tính bản Thiện" là câu mở đầu của Tam tự kinh, một cuốn sách của Trung Quốc được soạn từ đời Tống dùng để dạy cho trẻ em xưa. Câu này có nghĩa là: Con người sinh ra bản tính ban đầu vốn thiện và tốt lành, khi lớn lên, do ảnh hưởng của đời sống xã hội mà tính tình trở nên thay......
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”....
Còn hồi bé, mỗi khi hoa phượng nở cùng tiếng ve ran là bọn trẻ biết rằng sắp được nghỉ học. Quẳng hết sách vở vào một góc nhà rồi tha hồ chạy nhảy. Không phải (hay là không được?) học thêm học bớt gì cả. Với bọn trẻ như mình, hoa phượng không phải để ép vào trang vở, để mà mơ mộng, mà bâng khuâng....
Mẹ đang dạy con học Chữ O vòng nét tròn vo Mẹ chưa kịp dạy chữ A Thì máy bay B52 ào tới Mẹ dắt con chạy vội Xuống căn hầm chữ A. Mấy khúc tre gầy sau nhà Mẹ mở đất tạo căn hầm trú nhỏ Ngày mỗi ngày Tiếng bom rung, đạn nổ Tiếng động cơ băm nát khoảng trời hiền......
Tình là gì? Là Duyên, hay là Phận? Có thường hằng bất biến, hay cũng hợp tan theo lẽ thường tình? Lời hay (좋은 글) có một bài viết về Tình, không rõ tác giả là ai. Thực ra không phải là bài, có vẻ là tự sự tự vấn của ai đó về Tình thì đúng hơn....
… Nói về chuyện học hành của tôi và các anh chị em trong nhà thời thơ bé, mà không nói về bố tôi, thì đó là một thiếu sót lớn. Bởi hơn ai hết, ông là người ý thức rõ rệt, đầy đủ nhất về chuyện học hành của con cái....
Minh Châu và Quang Bình yêu quý! Đêm qua bố đã kể cho các con nghe về ông nội. Đêm nay, bố lại kể cho nghe về bà nội của mình. Bà nội là con thứ 5 trong gia đình có bảy anh em (ba trai, bốn gái). Cụ ngoại là một điền chủ, mà sau này khi cải cách ruộng đất (1955 -1956) người ta gọi là địa chủ,...
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Đã có nhiều người hỏi tôi: Sao anh không sống ở Hà Nội mà viết nhiều về Hà Nội đến thế. Đúng thế! Hà Nội với tôi là những kỷ niệm khó quên của thời thơ ấu....
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Thấm thoát đã nửa mùa xuân mưa phùn gió bấc không còn, chỉ có nắng mới gió ấm phơi giữa đất trời. Thiên nhiên và cây cỏ thi nhau trổ hoa khoe sắc phơi màu. Giữa muôn hồng ngàn tía kia không biết có ai để ý tới loài hoa dành dành trắng ngần bình dị mọc ở nơi thôn dã mộc mạc làng quê ?...
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn)....
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Những vần thơ trước năm 2000 mẹ viết cho con Là hạnh phúc của một thời tuổi trẻ Là mơ ước được nâng con trên vành nôi thơ bé Như ngày xưa bà ấp mẹ trên tay....
Một người uyên bác đã bảo tôi, “Bí mật để sống lâu là cười thường xuyên.” Không may lúc đó tôi đã quá trẻ để mà hiểu được những ý nghĩa sâu sắc của lời bình luận đó. Sau khi lớn lên, tôi dần dần nhận biết rằng mọi người đều có nỗi lo lắng, thất vọng, và ngay cả những kinh nghiệm đau khổ. Thật không......
Có rất nhiều nghiên cứu lịch sử và xã hội học về sắc tộc H’Mong, hay còn gọi là người Mèo hoặc người Miêu trên thế giới. Các nghiên cứu này làm hé lộ nhiều bí ẩn về một dân tộc lưu vong bắt đầu được các nhà truyền giáo phương Tây ghi chép lại từ thế kỷ 17. Điều gì đã làm cho một dân tộc có lịch sử......
Anh có về Lễ hội Chùa Keo Qua mấy quãng đồng, bờ đê lộng gió ... Yêu lắm Thái Bình dẫu bao đời lam lũ Vẫn rộn ràng mở hội mỗi mùa xuân!...
Sự tích Quan Âm Thị Kính được lưu truyền phổ biến trong dân gian Việt Nam từ xưa qua nghệ thuật hát chèo, quan họ, truyện thơ và văn xuôi. Mặc dù trong câu chuyện có nhắc đến vùng Cao Ly (Triều Tiên) nhưng căn cứ vào nội dung lời văn, tiếng thơ truyền lại,...
Sớm nay đi chợ, chị hàng cá vẫy vẫy: Có đặc sản đây em ơi! “ Đặc sản” hóa ra là mớ tép tầm một vốc tay đang nhảy tanh tách. Chẳng biết nơi khác thế nào chứ quê tôi phân biệt rõ ràng tép và tôm. Lớn lên đi học cứ tranh luận mãi về hai loại ấy nhất là những người bạn quê Hà Tây cũ....
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!