- Sáng tác mới
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Bong bóng phập phồng suốt một chiều mưa Tranh mái rạ nuớc nâu rồi nước trắng Ruộng mùa đông nước đồng lạnh vắng Thân cò nào lúi húi giữa xa xa.....
Họ không nghĩ có một ngày rồi anh trở lại Trong căn nhà đã vắng tiếng đàn ông Họ không nghĩ sẽ gặp anh trong bải hoải Bước vào nhà, như Thần Chết, một chiều đông....
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Một đoạn thời gian trước đây khi tôi vừa đến đơn vị công tác mới, bởi mong muốn có thể làm tốt mọi việc, mỗi ngày tôi đều miệt mài học tập cho tới nửa đêm....
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,...
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu....
Thời gian trước đây khi tôi vừa đến đơn vị công tác mới, bởi mong muốn có thể làm tốt mọi việc, mỗi ngày tôi đều miệt mài học tập cho tới nửa đêm....
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước...
Con ve kêu mãi Rồi lột xác mình Biển xa gầm réo Rồi nằm biếc xanh Chẳng gì xung quanh Lại là tĩnh lặng Đầy trời sấm động Rồi là mưa rơi...
Một đoạn thời gian trước đây khi tôi vừa đến đơn vị công tác mới, bởi mong muốn có thể làm tốt mọi việc, mỗi ngày tôi đều miệt mài học tập cho tới nửa đêm....
Mỗi lần đọc sách Ông lại lục tìm Mắt kính đeo lên Chữ vui như hát Câu thơ xao xác Cánh lá thu vàng Trong lời ông đọc Biển về mênh mang...
Lá thông như mũi kim Có khâu gì đâu nhỉ Nõn mơ vừa mới nhú Lông lá đã đầy người Ru gió chiều à ơi Là những tàu lá chuối Lớn cồ sao lại gọi Lá khoai dại bờ ao...
Phương chạy lon ton Cái bóng cũng chạy Phương nấp vào cây Bóng đi đâu vậy? Phương co cẳng nhảy Bóng lại đuổi theo Phương dài lêu nghêu...
Râu ông bạc trắng Đầu hói nhẵn đi Đã hai chân kia Lại còn chống gậy Đất rộng như vậy Trời lại quá cao Bước ông chệnh choạng Là tại làm sao ?...
Cúi đầu ân tạ dòng sông Nay xin trở lại cánh đồng bình yên Đợi khi chiều xuống, trăng lên Ngây ngô với giọt sương đêm dại khờ....
Thật là khó hiểu Khi gặp bạn về Nếu bạn là biển Biển xanh dường kia Nếu bạn là nắng Nắng vàng cháy khô Bạn nhỏ li ti Mặn mà thơm trắng...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách...
Theo Đạo Trời, người nào trong cuộc đời làm được nhiều điều tốt thì sẽ có kết cục tốt. Người nào sinh ra có tướng số tốt nhưng không biết giữ gìn mà toàn làm điều trái với luân lý của Trời Đất thì cuối cùng lại có kết cục xấu. Câu chuyện dưới đây sẽ minh chứng cho đạo lý này....
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!