- Sáng tác mới
Nếu như em có thể Sẽ mang biển về giấu ở trong tim Có nước mặn mòi Có sóng ngầm mãnh liệt Có vòng tay tha thiết Có tiếng cười anh – chớp nắng – chập chờn rung!...
Có một dòng sông chảy không bao giờ cạn Nắng gắt gao, mưa đổ xói bờ Giông tố bốn mùa, thuyền đi, thuyền ở Nước vẫn dập dềnh, trong đục, nông sâu....
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Gọi là cũ bởi chẳng còn bến nữa Con đò xưa ngược năm tháng xa rời Mái chèo gác vào tận cùng vời vợi Tiếng ơi đò nín lặng dưới dòng trôi Cứ ngỡ là rong ruổi hết đầy vơi...
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Cáo lão cha xưa lại chốn này Xênh xang bến nước ngựa xe đầy Thuyền tiên lấn sóng rồng thần đấu Lọng báu chen mây hạc quý bay Một thuở áo xiêm mờ mịt bóng...
Chào ngày mới thật mới Lên thuyền rời bến Mê Theo dòng sen dẫn lối Ta về nơi biển khơi... Chẳng còn sóng luân hồi Chẳng chòng chành nghiêng ngả...
Thầy tôi chưa trẻ đã già Ba tư, trò ngỡ đã là năm mươi Da mồi, tóc tựa mây trời Sáu ba, thầy đã ra người ngàn năm. Thầy tôi sống chẳng màng danh Vào Nam dạy học, luận anh hùng cười...
Nào, ta đến Tổ Đình Hộ Pháp Tán sa la xanh mát nhân từ Ta tản bộ sân nhà thờ Song Vĩnh Giữa chuông ngân Chúa như thực như hư Biển Hồ Cốc...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Về Bến Tre tay nâng dừa thiếu nữ Đồ Chiểu làm thơ mà thẳng trúc Ba Tri Người con gái Cái Mơn chải tóc Sông Hàm Luông buông tiếng chuông chùa...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Sông đã cạn dòng, sao mát mái chèo xuôi? Một bàn tay vỗ không thành tiếng được, Một bàn chân không thể cùng sóng bước, Thiếu kim chỉ giờ, sao tỏ được thời gian?...
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Về Huế tìm trong tiếng gió Lời thương cất gửi nơi nào Chỉ nghe êm đềm ai hát Ru con điệu lý hoài nam Thoáng buồn dòng sông xưa cũ Thuyền xưa giã bến lâu rồi Chỉ còn tiếng hò đưa đẩy...
Về Huế tìm trong tiếng gió Lời thương cất gửi nơi nào Chỉ nghe êm đềm ai hát Ru con điệu lý hoài nam Thoáng buồn dòng sông xưa cũ...
Thầy tôi chưa trẻ đã già Ba tư, trò ngỡ đã là năm mươi Da mồi, tóc tựa mây trời Sáu ba, thầy đã ra người ngàn năm Thầy tôi sống chẳng màng danh Vào Nam dạy học, luận anh hùng cười...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!