- Sáng tác mới
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương....
Khát vọng non sông khát vọng đời Người người hạnh phúc khắp muôn nơi Non sông gấm vóc cây đâm lộc Dân tộc quang vinh mãi rạng ngời...
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Heo may mơn man trên đường rộng Mễ Trì Thượng - Hạ nối nhau. Lạ chưa! Làng ngay giữa phố Thủ đô ôm ấp làng quê Đi đến gốc đa to là rẽ lối về Tôi như giữa quê mình trong ngõ nhỏ....
Bịt bùng trong khối bê tông, Lên sân thượng, mở toang hết cửa. Tần ngần mãi, đợi chờ cánh gió. Buồm ai căng, bay mải miết theo mây?...
Mẹ ơi...hôm nay ngày của Mẹ con trăn trở tìm về ký ức năm xưa muốn bồng bềnh cánh võng đong đưa con bé bỏng vùi sâu trong lòng Mẹ...
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Những ngày anh ra biển Em ngọt như suối sông Những ngày em ra biển Anh mặn hơn muối nồng Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Miền Bắc lập Đông rồi ai có nhớ ai không? Tuổi thơ chúng mình mong manh áo mỏng Đường đi học xa, bàn tay tê cóng Lạnh buốt nụ cười, tím ngắt bờ môi....
Cả một thời bom đạn, Bỏ làng ra ngoài đồng, Lúp xúp bên cồn mả, Lờn vờn ánh trăng suông... Nhìn bóng tre đầm nước, Nhớ xóm thôn yên bình, Tre xanh hai bờ nước,...
Cuộc sống vốn phức tạp và đa đoan. Bởi chẳng có ngày nào không lo lắng gì, chẳng có ngày nào không cảm thấy thiếu thốn. Chốt một thứ, quyết một việc cũng chẳng dễ dàng gì. Bởi do lòng ta luôn dao động vì chẳng biết ngày mai ra sao....
Bao năm xa quê nhà Cây gạo già vẫn đợi Ta về nhặt hoa rơi Nghe xôn xao trong gió Khúc giao mùa bâng khuâng Tuổi thơ hoa gạo đỏ Cháy trong chiều mờ sương...
Mưa ngâu mái rạ còn rơi Thoi đưa còn dệt ngược xuôi tơ trời Chèo văn còn khúc chơi vơi Khúc trời gặp đất, khúc người mất nhau...
Bâng khuâng gửi gió lên đồi Xuyến xao gửi nhớ cho người nơi xa Nhớ nhung gửi một câu ca Người về nơi ấy buồn da diết buồn...
Có một ngôi nhà làm bằng kim cương Em mơ thấy chúng mình về trong đó Tháp Trí Huệ bừng soi sáng tỏ Ba Chữ vàng kim viên mãn lối ta về....
Tôi còn nhớ như in cái ngày đầu tiên của tháng Tư năm 2001, khi tôi đang công tác xa nhà. Bạn thân gọi điện thoại, nghẹn ngào thông báo nhạc sĩ thần tượng họ Trịnh vừa qua đời. Một khoảng lặng bao trùm. Ngay tối đó, lũ chúng tôi tụ lại bên nhau cùng hát vo các bài hát của ông mà chúng tôi thích. Đã......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!