- Sáng tác mới
Quê hương tôi là lũy tre làng Soi bóng xuống dòng sông kỷ niệm Quê hương tôi là con đường hò hẹn Đêm tháng năm rơm rạ phủ đầy Quê hương là ánh mắt mẹ hao gầy...
Quê hương tôi là một dòng sông nhỏ Chảy ngang làng như dải lụa mong manh Quê hương tôi là tán lá bàng xanh Soi xuống bến trong chiều mưa hiu hắt Quê hương tôi là bao con đường đất...
Tháng Tư Washington Có hơn ba nghìn cây anh đào cùng nở Chỉ có hoa là còn rất trẻ Chỉ có hoa khiến nao lòng đến thế Người ngắm hoa Ai cũng gặp xuân thì Chỉ có tình người Khiến loài hoa mong manh...
Người Hàn tổng kết là nếu một người thọ 80 tuổi thì họ dành 26 năm để ngủ, 21 năm để làm việc, 9 năm để ăn uống nhưng chỉ có 20 ngày để cười (80을 살면 26년 잠자고, 21년 일하고 9년 먹고 마시지만 웃는 시간은 겨우 20일 이랍니다)....
Anh đuổi bắt mùa Xuân Thả dấu chân ngược núi rừng xuôi biển Dọc hành trình nơi anh vừa cập bến Em mới đi qua lưu lại chút hương mờ......
Mặt trời lên Em nghĩ đến anh Đêm quay về Ôi em cô đơn... Ô người yêu của em Tình yêu của anh đã đưa anh đi đâu? Anh có cảm được trái tim em nóng hổi...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Rồi từng chiều cuối tuần qua đi qua đi. Cho tới một ngày gã thấy lòng chết lặng khi về tới bến đò. Lái đò là một bạn gái trong nhóm văn nghệ xóm Nàng....
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc Trong mái nhà tranh, trên mái ngói cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
...... Như thường lệ Chớm vào Xuân, con lại về thăm mẹ Một góc yêu thương xin trả hiếu cho Người Kề bên con mẹ gieo giống nụ cười...
Tuổi thơ ở đâu quê hương ở đấy Tóc bạc phơ thì con cái thành quê Ở nơi ấy tre nuôi măng mọc thẳng Cánh diều rơi hôn nhẹ cỏ xanh gầy...
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử....
Những gì khó quên trong đời sống bao gồm hạnh phúc, khổ đau, chia lìa hay gặp gỡ, bình tĩnh và quyết tâm; nó cũng bao gồm ánh trăng vỡ, mưa rơi và tuyết lạnh. Mặc dầu cuộc sống giống như ngựa bay qua, nó luôn luôn để lại những kỷ niệm êm ả...
Nghe tin tôi chuẩn bị du lịch qua nước bạn Lào, bạn gửi tin nhắn: Nhớ đến thăm Cánh đồng Chum nhé, nơi ấy có bố mình… Chuyến đi Lào này tôi mơ ước từ lâu, bên cạnh nỗi háo hức, vui mừng giờ chợt như lắng lại, một điều rất đỗi thiêng liêng đang chờ đợi tôi trong chuyến đi này…...
Trong những ngày đất nước đang hừng hực ngọn lửa đấu tranh, lên án Trung Quốc đặt giàn khoan trái phép lên lãnh hải nước ta, mỗi người dân Việt Nam thể hiện lòng yêu nước của mình theo một cách riêng....
Có những mùa hè như thế đã đi qua: Bầy chim non được tụ về tổ ấm, Những vần thơ, những câu văn lóng lánh Ngưng đọng đến giờ, thao thiết cánh phượng ơi!...
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Em vẫn ví mình là dòng sông Cứ êm đềm nhẹ nhàng một dòng chảy Em nói anh như con đò nhỏ Cứ bồng bềnh trên sóng nước đời em....
Cổ nhân có câu: điều đáng sợ nhất trên cõi đời là dục vọng. Dục vọng làm mờ mắt con người, che mất cả cái tình, cái lý; dục vọng gây ra những điều bất nghĩa, bất thiện, bất lương....
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi. . . . Thuở ấy, cả xứ Đông Lào chỉ duy nhất có mỗi 1 cơ sở đào tạo trình độ Đại học Luật. Điều kì lạ là tuy mang tên Trường Đại học Pháp lý Hà Nội, nhưng khu Hiệu bộ ở số 87 đường Nguyễn Chí Thanh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!