- Sáng tác mới
Mát lành giọt mưa Lung linh tia nắng Nụ hôn ngọt ngào trải xuống Bước mùa theo gió ngân nga. Nụ hôn thiện lành trong giấc mơ đêm qua Có mùi hương của triệu bông hoa...
Nhớ lắm ngõ nhà tôi năm xưa Hàng xoan non mướt dưới bụi mưa Tháng Ba cánh tím rơi đầy lối Tiếng ong hối hả sớm rồi trưa....
Tôi trở lại nơi xưa Giữa buổi trưa đầy nắng Con đường trải sỏi vàng im ắng Trời trung du bình lặng Nỗi nhớ tuổi thơ náo nức tràn về Không gian như pha lê Tiếng chim vang rất xa lanh lảnh...
Tháng Ba về trong ký ức tuổi thơ Hoa xoan tím chiều quê nơi ngõ nhỏ Ngan ngát mùi hương ướp vào nỗi nhớ Theo tóc em thoang thoảng đến bây giờ...
Thấm thoát đã nửa mùa xuân mưa phùn gió bấc không còn, chỉ có nắng mới gió ấm phơi giữa đất trời. Thiên nhiên và cây cỏ thi nhau trổ hoa khoe sắc phơi màu. Giữa muôn hồng ngàn tía kia không biết có ai để ý tới loài hoa dành dành trắng ngần bình dị mọc ở nơi thôn dã mộc mạc làng quê ?...
Nhớ ngày bạn đến Thuận Vy Vườn đang kết nắng lối đi hương rào Cây tầng thấp cây tầng cao Ríu ran chim hót, xôn xao ong đùa Ngọt ngào giọt nắng giọt mưa Lặn trong chùm quả đong đưa tâm tình...
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn...
Đi dọc chiều tháng Ba trong một không gian mênh mông hương Bưởi thấy lòng nhẹ nhõm vô ưu biết nhường nào. Đắm mình vào màu xanh đậm ngút ngát nồng nàn hương thơm, say mê lắng nghe tiếng chim hót, nâng niu chùm hoa Bưởi tinh khôi trắng muốt trong tay chợt nghe xốn xang một nỗi niềm diệu vợi. Ôi ngọt......
Tháng Ba về anh có biết không Lúa mướt xanh đương thì con gái Dập dìu làng ta vui mùa trảy hội Thôn nữ cười, xúng xính tứ thân....
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Cùng trong đoàn chủ tịch, cùng điều khiển chương......
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Chiều nay em đã đi rồi Chỉ còn cái bóng tôi ngồi lặng im Nắng kia sắp tắt bên thềm Bóng tôi cũng sắp tan chìm rồi đây Bàng hoàng tôi vịn vào cây Để cơn mưa lá rơi đầy hồn tôi...
Sắp ngày ông Công ông Táo. Sáng nay Ông nội bảo năm nay cả nhà sẽ lại đón giao thừa, đón Tết ở quê. Cu Bi sung sướng, háo hức. Cho đến giờ, ấn tượng về lần đón Tết ở quê năm ngoái vãn còn in đậm trong đầu cậu. Nhớ năm ngoái, khi Ông nội thông báo về quê đón Tết, cu Bi không hiểu đón Tết ở quê thì......
Ngủ đi em, Ngủ đi em, Quả mơ non bé bỏng Ta sẽ chỉ là người đứng ngắm Những giấc mơ thần đang đến cùng em…. Ngủ đi em, Trời xanh thêm Ngọn gió nhón chân qua rất nhẹ...
Có người nói rằng: rất thích tháng Mười Hai Ngọn gió Bấc lật nhanh tờ lịch mỏng Rét ngọt, nắng hanh, cải vàng, tơ óng Khói thơm nồng miếng khoai nướng xuýt xoa....
“Cùng em gánh nước cầu ao, Để câu lục bát rơi vào mắt nhau.” Bắt gặp hai câu thơ trong bài “Lục bát đêm trăng” trích trong tập thơ Hương Mộc lan (NXB HNV – 2014), tôi cảm thấy chạnh lòng, bâng khuâng chợt nhớ về hình ảnh những cái ao làng của quê hương....
Cả một buổi trưa bồn chồn, vơ vẩn. Tôi lý lẽ với mình: “Có gì khác đâu giữa chiều nay và sáng mai? Bây giờ đã muộn rồi, đường thì xa. Sáng mai đi, sẽ thong thả hơn!”. Nhưng không trấn tĩnh nổi mình. Cái phong thư mỏng manh, bình thản nằm yên, mà cứ làm bàn tay tôi rịn mồ hôi....
Tạm biệt những con đường xào xạc lá rơi, tạm biệt những cây phong vàng rực lao xao trong gió! Vậy là mùa thu đẹp đẽ yêu kiều rồi cũng qua đi. Khi mùi hương hoa sữa hết nồng nàn, buông sắc trắng nhẹ tênh vào nhớ nhung hoài niệm; khi những chiếc lá bàng úa đỏ yếu ớt sắp sửa lìa cành, lặng lẽ thả mình......
Da diết chiều cuối năm Con ngước nhìn lên làn mây trời mỏng mảnh Ngỡ khói bếp nhà mình vừa vương trong sương lạnh Chợt quay quắt buồn, thèm khát ngược về quê…...
Tôi là một Người Nhà Quê một trăm phần trăm - tôi nghĩ thế - dù tôi sinh ra ở... Phố - Phố Tăng (thuộc làng Tăng) xã Phú Châu – Đông Hưng – Thái Bình. Làng tôi thật may may mắn vì được làm “vệ tinh” của những làng “ngôi sao” xung quanh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!