- Sáng tác mới
Đà Lạt hoa Mơn man khí lạnh Mây nhấp nhô Thấp thoáng mặt người Chiều mắc nợ với trời Mưa xối Ta mắc nợ ai Đà Lạt ơi...
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh, nên dù người ta không ở trước mặt......
Tôi quen chị Trần Huyền Tâm gần hai năm, qua một người bạn facebook. Có thể nói, tôi là “con mọt” đọc thơ chị. Trao đổi tin nhắn qua lại, biết tôi thích đọc thơ, chị gửi tặng tôi mấy tập thơ của chị và giới thiệu tôi với mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn). Từ khi có được mấy tập thơ chị tặng và......
Họa và phúc tương sinh với nhau và sự chuyển hóa này khó mà lường trước được. Xưa có một ông già sống ở vùng biên giới phía Bắc. Ông rất giỏi việc nuôi ngựa. Một hôm ông phát hiện ra rằng con ngựa của ông đã chạy mất sang nước Hồ láng giềng....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh,...
Để tìm hiểu xem một người có thích bạn hay không, hãy chọn một từ, cụm từ bất kỳ cô ấy/anh ấy hay dùng và mỗi khi cô ấy/ anh ấy sử dụng từ, cụm từ đó thì hãy nhìn họ, gật đầu và mỉm cười....
Người bỏ nhau đi Mùa thu dừng lại Đêm không qua ngày Người bỏ nhau đi Dòng sông thôi chảy Rượu nồng hết cay...
Cầu siêu người thoát kiếp người Về chốn cực lạc, tới nơi vĩnh hằng Cõi tạm dằng dặc trăm năm Ngắn hơn cả một bài văn vần buồn...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Con ra khỏi phòng thi Bố bồn chồn trước cửa Trông mặt con lầm lì Bố chần chừ hỏi nhỏ "Con ơi ! Bài chắc khó Con có làm được không?"...
Tôi nhớ có người đang nhớ tôi Tên tôi người ấy nhắc trên môi Mắt người đang dõi theo đôi mắt Trong hình âu yếm nụ cười vui...
Cổ nhân dạy chúng ta phải nâng niu trân quý từng giây từng phút của cuộc sống ngắn ngủi trên hành tinh này, phải đặt tâm mình vào từng việc nhỏ nhất để được hưởng phúc lạc của sự sống dưới ánh mặt trời. Nhưng bạn hãy thử nhìn xem người ta đang làm gì với cuộc sống của họ vậy?...
Tôi nhớ có người đang nhớ tôi Tên tôi người ấy nhắc trên môi Mắt người đang dõi theo đôi mắtTrong hình âu yếm nụ cười vui...
Tại anh se nắng mùa đông Làm đen mái tóc làm hồng má em Làm hồng môi thắm cánh sen Cho đêm mất ngủ, tim em rối bời...
Dường như là nhịp điệu cuộc sống của chúng ta càng ngày càng nhanh. So với khoảng mươi mười lăm năm trước, chúng ta làm việc năng suất hơn, hiệu quả hơn, làm được nhiều thứ hơn. Song thực tế là ngày của chúng ta trở nên ngắn hơn, chúng ta vội vã hơn, và dường như chúng ta xa rời bản ngã của mình......
Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người như bỏ bùa mê Say hơn rượu nếp, nước chè tươi xanh Mắt người chưa liếc dọc ngang...
Họa và phúc tương sinh với nhau và sự chuyển hóa này khó mà lường trước được. Câu chuyện Tái ông mất ngựa sau đây là một minh họa cho sự chuyển hóa này. Xưa có một ông già sống ở vùng biên giới phía Bắc. Ông rất giỏi việc nuôi ngựa....
Tôi trở về đây theo nhịp nắng đưa Khói tóc bay cay mắt người xa xứ Dòng sông lặng ôm bóng cầu tư lự Con đường làng líu ríu bước chân quen....
Mùa bần thần nhìn tuế nguyệt phôi pha Chiều ngắn tũn giữa lòng phố cũ Biển âm thầm thức cơn ngái ngủ Sóng co mình, cái lạnh tấp gần thêm....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!