- Sáng tác mới
Tháng Năm tới, ngọn Nồm cũng tới, Biển xanh hơn, bọt sóng khẽ khàng, Ngàn vạn thuyền Sen bồng bềnh cùng gió thổi, Ngược biển Đông từng nổi ba đào ... Nghìn năm trước đoàn thuyền ai bỏ nước lao đao,...
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Nền văn hóa 5000 năm của đất Thần Châu xưa ảnh hưởng cả một vùng rộng lớn. Nó bao trùm và chi phối cả khu vực Đông Á với chủng tộc da vàng... Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới....
Hè về vang tiếng ve ngân Trời xanh cao vút đầy sân nắng vàng Tiếng chân rảo bước rộn ràng Thuyền đầy ắp cá lưới giăng giăng mờ Một đàn em nhỏ ngây thơ...
Nếu như Pa-ri là thủ đô có thật? Nó có thật trên bản đồ Thật hơn, gần đây trong một trận đánh bom. Ôi chao ôi, nước sông Xen, Tháp Nhà Thờ Đức Bà sừng sững Ghế đá, công viên, chiều thu lá đổ Có còn bức thư tình gửi nàng Cô-zet...
Trời bây giờ đã dần chuyển sang đông Mẹ có còn khơi bếp hồng mỗi sáng Có chờ con mỗi khi chiều chạng vạng Đêm- ngỡ bước con về khi nghe tiếng lá rơi...
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Chiều buồn... Dạo bước trên đê. Bâng khuâng... Lòng nhớ bạn bè chăn trâu. Sông quê xanh mãi một màu. Bạn bè tôi Ở nơi đâu bây giờ...?...
Chuyển nhà Xộc xệch đống đồ cũ bỏ Thói quen xưa nhặt tấm gương, soi Chao ôi! Mắt, vết chân chim nứt xé cuối đuôi cằm chớm xệ, má bắt đầu ngoặc kép,...
Con người sống truy cầu danh lợi vốn là để được hạnh phúc, vui vẻ, nhưng rất nhiều người vì truy cầu không được lại đánh mất niềm vui, niềm hạnh phúc vốn có. Đây đúng là cái vòng luẩn quẩn của nhân sinh....
Chuyển nhà xộc xệch đống đồ cũ bỏ Thói quen xưa nhặt tấm gương, soi Chao ôi! Mắt, vết chân chim nứt xé cuối đuôi Cằm chớm xệ, má bắt đầu ngoặc kép, Biết trước, dẫu là sắt thép Thời gian làm tan rữa trôi mòn...
Sáng ba mươi tháng mười một lịch trăng, bố tôi lọm cọm thuê xe lên Biên Hòa thăm ông bạn già vốn là nghệ nhân chuyên vẽ hoa văn trên gốm sứ. Chiều, người về, gọi lũ cháu lễ mễ khiêng từ xe xuống một gốc mai già. Người giữ khư khư trước ngực một bó tranh. Tôi trịnh trọng đặt cây mai vào cái chậu lớn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!