- Sáng tác mới
Cái cò tao tác tránh mưa Chuồn chuồn đạp nước bỏ bùa rô don Bùn nhão nước, mạ bấy non Ruộng dang dở cấy mưa còn còn mưa...
Đất đồng ải hẹn mùa thơm Đất mình sét dẻo ủ cơn trải lòng Như vừa ra khỏi cơn mơ Giật mình hụt hẫng vần thơ tang tình....
Lặng nhìn mây trắng giăng ngang Nao nao nhớ bóng hạc vàng loáng bay. Lặng thầm nhớ ấm bàn tay Nhớ hanh hao gió, nhớ gầy nắng trưa....
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
Mỗi khoảnh khắc, mỗi giây phút trong đời ta cần sống hết. Hãy sống sao từng giờ có vẻ như là giờ cuối. Hãy nhớ rằng cái chết có thể đến bất cứ lúc nào....
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Chiến tranh đã lùi sâu vào dĩ vãng. Trong phút yên bình hôm nay, không biết có ai, còn ai nhớ lại hay biết được những năm tháng khốc liệt, những đêm mòn chờ đợi với nước mắt, niềm tin, nỗi nhớ thương của những người đàn bà đi qua cuộc chiến....
Con về với cánh đồng quê thơm mùi rạ mới Để thấy con đò quẫy chèo khua nước sớm khuya Con về với ruộng đồng sớm nắng chiều mưa Nhớ gánh lúa ngày xưa, trĩu oằn vai mẹ Nhớ suối tóc dài mẹ chở che con từ tấm bé...
Những người đầu tiên có công xây dựng nên một nhà nước được phong là KHAI QUỐC CÔNG THẦN. Những người đầu tiên đóng góp công sức xây dựng một nhà trường thì được gọi là KHAI TRƯỜNG CÔNG THẦN....
Tuổi thơ tôi lớn lên trong chiến tranh và nghèo khó thiếu thốn đủ bề, nỗi vất vả lo toan hằn lên khuôn mặt của những bậc mẹ cha ngày đó với nỗi lo cơm cháo hàng ngày quyển sách cái bút để con cái không thất học đến những việc vá vội manh áo quần sờn rách khi mà chưa thể may cho con một bộ đồ mới....
Chiều tà nghé vẫn mải chơi Triền đê thoải dốc lõm lồi mấp mô Lát rồi, bóng tối xóa mờ lối đi, nghé có nhận ra đường về?...
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở Anh cứ ngỡ tiếng hát em là mây là gió Vi vút cao, trong trăng sáng đêm rằm...
Chẳng là biển của ngày xưa Chẳng còn núi đợi sóng xô giận hờn Cát Bà chiều biển buồn hơn Gió cô đơn, sóng cô đơn dội về....
Dấu hỏi (?) Như người đứng trên trái đất cúi đầu Đất đai biển sông Đều dưới chân anh ấy. Riêng bầu trời thì không Ở trên ấy là tiền nhân, thần thánh....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 주야장천(晝夜長川 - trú dạ trường xuyên). Ở đây, trú - ban ngày, dạ - ban đêm, trường - dài, xuyên - dòng sông. Câu này có nghĩa là dòng nước chảy miệt mài ngày đêm không nghỉ....
Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Gặp đỉnh núi tiễn mây vừa thoát tục Trần Nhân Tông nhắc sắc sắc không không...
Tháng Năm rồi Ta để lại sau lưng Tuổi học trò một thời thanh thản Nắng vàng nhuộm trời Trời nhuộm nước đến thật xanh Mây trắng lơ thơ nhuộm sóng thành trắng thế......
Sinh tại Làng Lác, xã Mê Linh, huyện Đông Hưng Thái Bình. Tốt nghiệp trường Đại học kinh tế quốc dân Hà Nội. Hiện sinh sống và làm việc tại Hà Nội. Đã sáng tác hàng chục ca khúc về quê hương đất nước, đặc biệt là các ca khúc về ngành nghề như Chứng khoán, Nông nghiệp, Lãnh sự, Xây dựng…....
Vào một ngày chủ nhật của năm 1880 tại tiểu bang Pennsylvania nước Mỹ, một cô gái nhỏ với dáng vẻ thất vọng đứng gần cửa ra vào của nhà thờ, nơi cô bị đẩy ra vì trong đó đã quá đông, cô không thể tham dự lớp học chủ nhật của nhà thờ....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 문경지교(刎頸之交 - vẫn cảnh chi giao). Ở đây, vẫn - đâm vào cổ, cảnh - gáy, chi của, giao - giao tình/kết giao. Ý câu này là mối quan hệ rất khăng khít, gần gũi, không còn gì phải đề phòng, đến mức có thể lấy kiếm đâm vào gáy nhau nếu muốn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!