- Sáng tác mới
Ở nơi ấy quê hương xa vời vợi Nắng cháy biết buồn, mưa rơi biết nhớ Ở nơi ấy sóng không xa bờ Gió ngu ngơ viết thơ nền cát vắng. Và nơi ấy tuổi thơ trôi trong trắng!...
Lại một ngày mới đến Chim sẽ ca và hoa sẽ nở Mặt Trời tuôn nắng mới Làm rạng rỡ Nụ cười nhân thế Dù ở nương dâu hay ngoài bãi bể Biến cải cuộc đời...
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày ... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối......
Sao anh lại vội vàng Xa miền quê yêu dấu Sao anh lại vội vàng Gửi tình yêu vào gió Em gửi vào nỗi nhớ Mối tình đầu mong manh Em tìm phút yên lành Dịu dàng trong quên lãng...
Ngày Phật Đản Sinh, Hằng triệu biển ngôn từ của thế gian, Có dạt dào bao la lớn nhỏ, Dù ngàn kiếp này có bao nhiêu hơi thở, Con cũng không sao nói hết mọi ơn dày......
Nước sông Côn núi rót từ sông Say Nên Bầu Đá rượu trong như trời lọc Như nước mắt xứ An Nhơn vừa chắt Như vui buồn nằm ngủ võng đắng cay...
Hạnh phúc có từ tiếng khóc Khi con chào đời hôm nay … Hạnh phúc có từ nước mắt Cơn đau sinh nở vỡ òa … Xin Chào Con - Thiên Thần Nhỏ Chúa ban tặng cho Mẹ Cha… Cảm ơn Con - nụ chồi biếc Trời Phật ban cho Ông Bà…...
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Chị dắt em trở lại Con đường thơ gập ghềnh Mây bồng bềnh che nắng Bạt ngàn hoa mai trắng Thả cánh... thơm bàn tay. Cây đại hồng hương bay Nụ hoa tròn náo nức Nhặt hoa cài lên tóc Tình yêu quê nồng nàn....
Ngày nào con cũng thế Quanh quẩn bên cuộc đời Chỉ khi nhớ về Mẹ Con vui ơi là vui Mẹ ơi! Con không khóc Bởi đã thấm vào trong Cuộc đời và nước mắt Con yêu mẹ vô cùng....
Biển nhiều nước thế Ta lại tìm sông Gặp nhau cửa bể Thuyền vào mênh mông Biển dung chứa hết Mọi ngọn mọi nguồn Ngàn đời mặn chát...
Chuyện chẳng có gì to tát. Là thế này, mình trồng được một cây ngọc lan, cả đời mình vốn rất yêu cây, thích chăm cây. Sau khi làm được ngôi nhà mới, liền nghĩ đến sẽ có được cây ngọc lan,...
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu Thở thoi thóp bên chiều như chiếc lá Đập thổn thức chẳng cần cho ai cả Để đêm về nước mắt ướt cơn mê....
Ôi cánh bướm sườn đê quê ngoại, Nắng xuân này… rực bãi phù sa, Cỏ non mướt và ngô xanh mướt, Không kìm lòng, trào nước mắt ta....
Đôi chân khắc khoải mong ngày đến chợ Hai mươi năm người còn nhớ? Lời ước hẹn kiếp sau Nhưng kiếp này còn dài lắm Trời Khau Vai mây vẫn trắng Ta đi tìm nhau...
Hết chiến tranh, con lại về với mẹ Chỉ chú hai giỏi giang nhất không về Dáng hình chú hóa nước non Quảng Trị Trong nhà ta, chú ở cạnh ông bà Trong nhà ta, hàng tháng chú vẫn về...
Khi người ta vừa thắng xong, người ta hay tin là mình sẽ thắng tiếp. Mọi kịch bản dù có chuẩn như thế nào thì vẫn có cơn tham vọng trong lòng dâng lên, thì thầm vào tai như một con quỷ,...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gàu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi...
Muốn biết ai chiến thắng Chỉ cần gặp các bà, Có con em tử trận. Đáp án rõ thôi mà... Đó nỗi đau quặn thắt Năm tháng chẳng phôi pha Đó những dòng nước mắt Chảy vào lòng xót xa......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!