- Sáng tác mới
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh....
Lang thang trên chín tầng mây gặp bầy tiên nữ hây hây má hồng áo xiêm trút bỏ bờ sông Ngân Hà ngồn ngộn bóng hồng đùa vui thì ra tiên cũng như người...
Mấy hôm đau ốm nằm khoèo lại rưng rưng những đói nghèo xửa xưa Quê nghèo vắt nắng làm mưa Đất nghèo cây mọc lưa thưa mấy chòm trâu nằm ợ nhớ mùi rơm...
Mấy chục năm rồi vẫn không quên lếch thếch tuổi thơ mắt toét nhèm Inh ỏi đầu làng hồi trống dục bắn thằng địa chủ ở xóm trên** Thế rồi xa Nhuệ, xa Tiên Động Xa cái tuổi thơ thật hãi hùng...
Mỗi lần từ trường đại học về quê, tôi vẫn được mẹ nấu cho ăn những món ăn dân dã nhưng có lẽ tới tận bây giờ hương vị đồng quê của các món ăn thấm đẫm mồ hôi công sức của bố của mẹ...
Tuổi mười ba em thành thiếu nữ Má ửng hồng, mắt sóng sánh hồ thu Trong leo lẻo anh rơi mình xuống đáy ướt đầm đìa cho đến tận hôm nay. Anh đã qua bao mùa xuân, mùa hạ...
Biển vẽ lên trời từng cơn sóng biếc Mây lặn ngụp bơi giữa lòng nước trong xanh Mắt sáng long lanh, nắng rơi ngàn lối nhỏ Môi hồng chín đỏ, ngát hương hoa!...
Anh Cò To mê nhất trò đánh đáo ăn tiền. Cứ vào dịp tết khi có tiền mừng tuổi là anh trốn đi đánh đáo cả ngày. Chẳng biết gì đến tết. Chẳng nhớ gì đến nhà. Chẳng cần ăn cỗ. Cứ đi biền biệt từ sáng đến tối....
Bãi Sau, Bãi Trước Gành Hào, bãi Dâu Nước non non nước Như mơ Vũng Tàu Sóng vỗ đùa anh Trời xanh mặn chát Dấu chân trên cát Tóc mây ban mai...
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Mây cứ lang thang nắng vẫn chờ Bầu trời bừng sáng cánh hoa xưa Lim dim mắt ướt hàng mi rợp Phượng chạy theo sau níu học trò...
Có lời nào giục giã vội vàng đâu Mà cứ nở như không còn được nở Màu đỏ ngỡ chẳng nồng nàn hơn nữa Phố xá bừng bừng lửa phượng thắp hè sang...
Mẹ mừng sinh được chị tôi Anh em tôi nữa năm người con trai Chị tôi da trắng tóc dài Yêu đương cũng chỉ một vài đám thôi Lựa lòng thuận ý cha tôi Thuyền rong ruổi mãi dừng nơi gần nhà...
Hoa rực cháy một vòm trời đang hạ Đỏ như ai mong đợi bước ai về Cơn gió ngược dập dìu rơi rất nhẹ Mấy đài hoa lỡ cạn nửa câu thề...
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh...
Nàng Bân thật và nàng Bân rởm lớn rồi mà vẫn vòi vĩnh cha Ông Giời thật và ông Giời rởm đều vì con bất chấp luật sơn hà...
Tháng Tư lá đã xanh cành Bảo rằng nắng lại đành hanh mưa rào Ếch kêu lở cả bờ ao Trắng phau phau bụng nao nao duyên trời Tháng Tư nửa nói nửa cười...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!