- Sáng tác mới
Hè về vang tiếng ve ngân Trời xanh cao vút đầy sân nắng vàng Tiếng chân rảo bước rộn ràng Thuyền đầy ắp cá lưới giăng giăng mờ Một đàn em nhỏ ngây thơ...
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Đời như một áng mây trời Thả hồn cùng gió muôn nơi ngút ngàn Bốn mùa đông hết hạ sang Ngày ngày đón ánh nắng vàng trời cao Bồng bềnh bên những vì sao Những đêm trăng sáng trắng màu tinh khôi...
Thuyền cũng xa rồi, em cũng xa Hoàng hôn nắng tắt phía sau đồi Hoa xoan tím rụng tràn ngang lối Bóng người năm cũ cũng xa xôi....
Chiều nay nỗi nhớ chênh chao Đem tôi về thủa hanh hao nắng vàng Nhớ ai giọng hát dịu dàng Môi hồng yếm thắm bên đàng năm xưa...
Sáng nay thu yên lặng quá Gió bồng bột bay xa Chẳng nhớ quay về Chỉ có nắng Chao ôi nắng! Vàng ươm mê mải Trải kỷ niệm xưa phủ kín cõi hư vô....
Valentin không anh Nắng vàng mong manh quá Tóc buồn vương bờ má Lá tìm nhau xôn xao ... Valentin không anh Em chòng chành kỷ niệm...
Sài Gòn tết, tiết xuân như mùa hạ Trời không mây, nắng vàng đất, vàng mai Lá điệp rụng vàng những con đường vắng Lưa thưa người đi chúc tết sớm mai...
Ta gặp nhau giữa mùa Thu hương cốm ngất ngây. Hồ Tây còn đây, vẫn cây bàng lá đỏ. Bờ liễu xanh tơ, nghiêng nghiêng mặt hồ. Gió bung biêng sóng nước xa mờ. Cõi nhân gian...
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Quanh năm gối ngọn nước trào đâu lần say sóng biển chao dập dình Bấm chân trên đất nhà mình bỗng nghiêng ngả chạm thoáng nhìn mắt em,...
Ta người lạc giữa mong manh Mong manh của đất, mong manh của trời Mong manh giữa những cuộc đời Mong manh giữa những kiếp người phù sinh Mong manh giữa những lặng thinh...
Thoảng như vài giọt nắng vàng Bình minh thỏ thẻ gọi đàn én bay Thoảng như làn gió heo may Sầu thương lá đổ đã quay về trời......
Lanh chàm dệt tấm khăn Piêu Ngón thon tay noọng ngoan thêu tình rừng Hoa Bầu (*) kín đáo ngượng ngùng Nên men quả trám nhập khung kỷ hà Thổ cẩm chỉ đỏ thùa hoa Hạt bạc xà tích bung xoa tua hồng...
Anh trở về với tháng Ba Tây Nguyên Để lại đằng sau hoa xoan rắc bụi Mái ngói rêu xanh, mẹ già cặm cụi Vừa tiễn con đi đã nhẩm tính ngày về....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Chẳng có gì đứng im Dẫu sớm xuân này vẫn nét bình yên ấy Dẫu vạt nắng vàng như tà áo bỏ quên Dẫu khúc sông đầy mực nước hai bờ quen...
Bay qua chín tiếng đường trời mười ngàn cây số mây bơi nắng vàng ta gặp ta buổi muộn màng nước Nga – Một Mặt trời vàng trên tay...
Toán và tôi là hai thành viên nhóm Búp Trên Cành có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho chúng tôi có tình cảm thật thân thương, dễ đồng cảm cùng nhau trong văn chương cũng như cuộc sống....
Nắng trộn gió Thở ra nắng Nắng rơi xuống sông Sóng toát mồ hôi Nắng cháy nắng Trời xanh nóng giãy Nóng vàng ong Hoa mắt chang chang...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!